Lọc Truyện

Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây - Lý Tang Du

CHƯƠNG 900

Không dính líu gì đến Vương Ân, cũng không liên quan đến kẻ đã sát hại ba mẹ cô. Nếu không, Lục Nghiên Tịch cũng không biết phải làm sao. Đây là người thân duy nhất của cô, cô không thể tuyệt tình được. Nhưng nếu thật sự đi đến bước kia, chắc chắn cô sẽ không tha cho những kẻ hãm hại ba mẹ mình.

“Cô có ý gì? Tôi liên quan tới ai? Cô nói cho rõ ràng đi!” Lục Hương Cầm lập tức há miệng nói, rất có cảm giác phô trương thanh thế, bịt tai trộm chuông.

Lục Nghiên Tịch không muốn nhiều lời với bà ta. Cô dứt khoát lách qua người bà ta, bước ra cửa.

Lục Hương Cầm vội vàng đi theo, muốn xác định: “Lục. Nghiên Tịch, cô nói cho rõ ràng đi. Cô có ý gì?” Như thể đang muốn một đáp án.

“Hy vọng bà thật sự không biết tôi đang nói gì” Thái độ của Lục Nghiên Tịch vô cùng lạnh lùng, cô kéo cửa đi ra ngoài.

Sau khi Tư Bác Văn ngầm đổi ly của Lục Nghiên Tịch và Lục Hương Cầm xong thì đứng dậy. Thấy Lục Hương Cầm quay lại nhìn mình, hai người chỉ chạm mắt một chút, sau đó lập tức chuyển hướng.

Sau khi hai người đi hết, mãi một lúc lâu sau, tâm trạng của Lục Hương Cầm cũng không thể bình tĩnh lại được. Đây là chuyện quái gở gì vậy chứ? Mấy chục năm nay bà †a chưa bao giờ phải dè dặt cẩn thận như vậy, trong lòng hừng hực lửa giận.

Bà ta dứt khoát gọi đến một dãy số lạ. Vừa nghe thấy tiếng trả lời, bà ta đã mắng ngay: “Xem anh nghĩ ra cách khỉ ho cò gáy gì đi? Có biết Lục Nghiên Tịch nghỉ ngờ rồi không hả? Bảo làm tí chuyện không làm được thì thôi đi, còn ngày nào cũng gây phiền phức!”

Không chỉ gây chuyện mà còn bắt bà ta dọn dẹp. Nếu không phải sợ Vương Ân sẽ tiết lộ ra ngoài, Lục Hương Cầm sẽ không bao giờ làm ra chuyện như vậy.

Nói một hồi lâu, bà ta cầm cái ly trước mặt lên uống hai ngụm nước, sau đó nói tiếp: “Anh tăng tiến độ lên một chút cho tôi, đừng kéo chân tôi.” Dứt lời, bà ta cúp điện thoại cái rụp.

Nếu như có thể làm lại, chắc chắn bà ta sẽ không ngắt cuộc điện thoại này.

Vậy thì sẽ không có chuyện sau khi cúp điện thoại, bụng bà ta bắt đầu đau âm ỉ. Lục Hương Cầm vặn vẹo cơ thể nằm trên mặt đất, bắt đầu từ từ cuộn mình lại.

“Đau..” Trong bụng thật sự giống như có hàng ngàn con sâu đang gặm cắn, cảm giác đau nhói khiến sắc mặt bà †a thay đổi rõ rệt. Bàn tay muốn cầu cứu của bà ta đã gần chạm tới điện thoại, chỉ còn thiếu một chút nữa thôi.

Khó khăn lắm mới chạm đến được, bà ta đã đau đến mức nước dãi nước mắt vương vãi trên đất. Bên trong nước bọt còn xen lẫn tơ máu màu đỏ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận