Lọc Truyện

Bảo Bối Thật Mê Người

Nắng sớm xuyên qua màn cửa, thiếu nữ đang yên giấc trên giường khẽ nhăn đôi mày liễu, nghiêng đầu vươn tay che nắng chiếu thẳng vào mắt, vô tình dây áo ngủ còn lại trễ xuống, một bên nhũ hoa kiều nộn cứ thế bại lộ một nửa dưới nắng mai, lờ mờ thấy quầng nhũ màu hồng hồng.

Thiếu nữ mặt mũi tinh xảo, hàng mi cong vút như cánh quạt, môi anh đào không son mà chín đỏ căng mọng, không biết đang mơ thấy những gì mà khe khẽ đóng mở, ướt át mê người.

Mái tóc đen dài xoã tung, vài sợi nghịch ngợm quấn quít trên cổ trắng ngần, tôn lên xương quai xanh tinh xảo. Đầm ngủ hai dây gợi cảm tôn lên làn da trắng nõn như gốm sứ thượng hạng, bên dưới vô tình đã bị xốc lên đến eo, để lộ quần lót ren cực mỏng màu phấn hồng và đôi chân dài nuột nà cân đối.

Thật mâu thuẫn là, cả cơ thể thiếu nữ toát lên hơi thở thanh thuần nhưng cũng đầy dụ hoặc.

Lúc Chu Thanh bước vào phòng, đập ngay vào mắt ông chính là cảnh tượng như vậy...

Lâm Tuyết nhìn như một tiểu thiên sứ không nhiễm bụi trần, an yên nằm đó mời gọi ông đến chà đạp. Nếu không làm gì thì thật có lỗi với tiểu Chu Thanh đang ngóc đầu bên dưới, nên không nghĩ ngợi nhiều, ông tiến ngay đến bên giường, cái lưỡi ướt át quen thuộc mà liếm nhẹ nhàng phần đùi trong gần sát âm huyệt, tay vươn lên nhẹ nhàng chơi đùa một bên nhũ hoa vừa nãy bại lộ ra ngoài, mượt mà và mềm mại co dãn.

Bên dưới, mũi hít lấy hương thơm đặc trưng từ tiểu huyệt, lưỡi liếm dần dần sát đến nhuỵ hoa, nhấm nháp nhuỵ hoa cách lớp vải ren mỏng tang, do ướt đẫm mà trong suốt thấy rõ nụ hoa phấn hồng bên trong.

Thiếu nữ trong vô thức khẽ "ưm", cong chân kẹp lấy cổ người đàn ông. Chu Thanh khẽ cười, theo ý muốn của cô mà tuột nhanh chiếc quần ren vướng víu, môi lưỡi không kịp ngừng mà mút lấy d.â.m dịch chảy ra ướt đẫm từ lúc nào, phát ra âm thanh "chậc chậc" dâ.m mĩ. Lâm Tuyết nhập nhèm tỉnh dậy, mắt mơ màng long lanh nước, làm như giật mình mà âm hộ hút chặt lấy chiếc lưỡi người đàn ông, chân thì vẫn không quên siết chặt thêm một chút:

- "Aa, thúc thúc...ưmm...là người?"

- "Chậc...chậc....tiểu Tuyết ngươi ngọt như vậy...hừm...đang ngủ mà vẫn ra nước...thật là cháu ngoan của ta"

- "Ưmmm...thật sướng...thúc thúc...". Nghèn nghẹn giọng mũi do vừa mới tỉnh dậy rên rĩ, như tiếng mèo con nho nhỏ nũng nịu.

- "Tiểu dâm đãng..." Chu Thanh khẽ ngâm.

Lâm Tuyết nửa ngồi dậy ghé lưng vào đầu giường, hai tay đan xen vào mái tóc người đàn ông, kéo mặt hắn càng sát vào âm đạo hơn để đạt càng nhiều khoái cảm.

Dưới chiếc lưỡi điêu luyện của Chu Thanh, thiếu nữ sướng cong người, miệng ưm a phát ra dâm thanh không hoàn chỉnh, cả căn phòng ngập trong tiếng mút chậc chậc và tiếng rên đầy sướng khoái của Lâm Tuyết.

Không bao lâu, âm thanh càng dồn dập, thiếu nữ thở dốc không ngừng, luôn miệng:

"Ân...ân...không được..." "Áaaa...tiểu Tuyết tới rồi"

Cả người nhẹ nhẹ run rẩy, Lâm Tuyết lên đến đỉnh, hoa huyệt cứ thế phun trào một dòng dịch ấm nóng, bị người bên dưới không buông tha mà mút lấy sạch sẽ. Hắn ngước mặt lên nhìn cô, miệng đến cằm cứ thế trơn bóng ướt đẫm dâm dịch, ngón tay cái lau qua rồi đưa đến miệng nhỏ anh đào:

- "Nếm thử một chút mùi vị buổi sáng của mình, tốt chứ?"

Thiếu nữ nghe lời, vươn lưỡi ra ngây thơ mà dụ hoặc cuốn lấy ngón tay của hắn, còn mút vào đẩy ra, mắt hàm chứa xuân tình khẽ liếc hắn đầy khiêu khích.

Chu Thanh nào có kháng cự được, vội vàng cởi thắt lưng, lộ ra dương cụ đã đứng thẳng đợi chờ từ nãy đến giờ, thấy tiểu huyệt đã sẵn sàng thì đâm thẳng vào, ấm áp chặt chẽ bao bọc lấy côn thịt, sướng đến cả hai đồng thanh hô nhẹ một tiếng.

Chu Thanh không đợi Lâm Tuyết kịp rên đã kéo cô sát lại, môi lưỡi áp tới.

- "Tiểu Tuyết ngoan, đưa lưỡi ra cho thúc thúc nào"

Lâm Tuyết vâng lời, ngoan ngoãn dâng lưỡi đinh hương ra, để Chu Thanh cứ ngậm lấy rồi buông ra cùng nhịp với tiết tấu bên dưới dương v.ậ.t thúc vào tiểu huyệt của cô không ngừng nghỉ, nước miếng không khống chế mà tràn sang hai bên miệng, chảy dài xuống đến cổ.

- "Ân...A...chậm một chút...ưmm...thật sâu..."

Tiết tấu quá nhanh làm Lâm Tuyết không theo kịp, lưỡi lại bị ép đưa ra không thể thở như bình thường, nước mắt vì thế cũng chảy ra...thật là sướng khổ đan xen...

- "tiểu Tuyết nhi, mẹ và a di ngươi đang chờ bên dưới...hừnm... Chúng ta...không thể ở quá lâu". Chu Thanh vừa miệt mài ra vào vừa khống chế thời gian nhắc nhở.

Lâm Tuyết nghe vậy cũng giật mình, kéo theo hoa huyệt đột nhiên thít chặt làm Chu Thanh suýt phóng.

- "ưmm...vậy..nhanh một chuẩn bị...nếu không...sẽ bị nghi ngờ"

- "được, như ngươi nói"

Nói đoạn ôm Lâm Tuyết cả người trần như nhộng bước đến hướng phòng tắm, mỗi bước đi là một cú dập thật sâu vào trong.

Thiếu nữ không có cách nào khác, hai chân cuốn lấy hông ông, tay vòng lên ôm chặt cổ, hai khoả ngực no tròn cứ thế đè ép càng sát vào vòm ngực to lớn, tiếng rên bị kẹt lại trong vòm họng vì miệng đã bị khoá chặt không phát ra được một âm thanh hoàn chỉnh.

Tiến đến bồn rửa mặt, Chu Thanh thả Lâm Tuyết xuống, sau đó xoay người cô lại cắm vào từ phía sau. Ông yêu chết tư thế này, tiểu huyệt vốn đã nhỏ càng chặt chẽ bao bọc lấy côn thịt hơn, cắm vào cũng sâu đến sảng khoái.

Trong gương lớn phòng tắm lộ ra hai thân ảnh, thiếu nữ thì nõn nà tựa sát vào bồn rửa mặt, hai tay chống lấy cạnh bồn làm điểm tựa, mà người đàn ông phía sau lồng ngực vạm vỡ, cả người ngập tràn hơi thở thành thục đang không ngừng chạy nước rút ra vào bên dưới, âm thanh bạch bạch liên hồi theo từng chuyển động.

Chỉ nghe đồng thời ưm một tiếng, thiếu nữ run run không còn chút sức lực, được người đàn ông nhanh tay đỡ lấy. Hắn khẽ hà hơi vào lỗ tai tinh tế, vừa mút vừa nói:

- "Bảo bối, thời gian có hạn nên chỉ thế này. Đợi lát nữa đến Thuỷ trấn lại thoả mãn con"

Lâm Tuyết ngoan ngoãn đáp ứng, không quên kiễng chân hôn nhẹ lên môi người đàn ông. Sau đó, loã thể dưới ánh mắt không kiêng dè của Chu Thanh mà chuẩn bị hết thảy.

Dưới lầu, Mễ Lan và Mễ Tâm đợi có chút sốt ruột, thấy Chu Thanh lên gọi Lâm Tuyết vẫn chưa đi xuống, đang định đi lên xem thế nào thì đã thấy hai thúc cháu người trước người sau vừa xuống tới.

- "Hai thúc cháu các ngươi, làm sao mất thời gian lâu vậy a" - Lên tiếng là Mễ Tâm a di, vợ Chu Thanh.

- "Nha đầu tiểu Tuyết này, chứng lại giường ai mà chẳng biết, chỉ có Chu Thanh thúc thúc chiều nổi nó"  Mễ Lan cười lên tiếng, âm thanh không giấu được sủng nịch ý tứ.

Mễ Lan là mẹ của Lâm Tuyết, bà chủ của Lâm gia, bốn mươi lăm tuổi nhưng bảo dưỡng tốt nên chỉ hằn một chút chân chim nơi đuôi mắt.

Mễ Tâm là em gái bà, là a di của Lâm Tuyết, cũng là vợ của Chu Thanh. Chính xác, là người đàn ông vừa cưỡi cô ban nãy.

A, nghĩ đến ban nãy...Lâm Tuyết thấy hơi ướt.

Lợi dụng lúc mẹ và a di không chú ý, cô lén kéo tay Chu Thanh luồn vào trong váy, vuốt ve âm.hộ đang ngứa ngáy, sau đó nhanh chóng làm như không có chuyện gì mà tiến đến ngồi cùng sô pha với hai người phụ nữ, nói cười chọc hai người vui đến cười ha hả.

Thật ra, Lâm Tuyết rất dâm đãng!
Nhấn Mở Bình Luận