Lọc Truyện
Trình Hải nhanh chóng ngồi xuống, che giấu người bên dưới và côn thịt đang hừng hực giương cao.

Mọi người tiến vào, hình ảnh nhìn thấy dĩ nhiên là Trình lão sư chăm chỉ bên tập giáo án, gương mặt nghiêm túc hơi căng lại như có điều suy nghĩ.

- "Trình lão, lúc nãy gặp trò Lâm Tuyết thế nào? Cô bé có gì khó khăn không?" Giáo viên Ngữ văn bắt đầu tò mò bát quái.

- "Ừ, trò ấy có hơi...lúng túng. Nhưng vẫn biết ưu tiên việc học trên hết" - Trình Hải từ tốn lựa lời mà đáp.

Còn hơn ba mươi phút nữa mới vào tiết buổi chiều, các giáo viên người thì tranh thủ chợp mắt ngủ trưa, người bắt đầu nhóm lại trò chuyện rôm rả, bầu không khí cả phòng vô cùng thoải mái.

Trừ Trình Hải.

Tất nhiên không phải căng thẳng vì giáo án rồi.

Lâm Tuyết trốn dưới gầm bàn, tim đập thình thịch như sắp rớt ra ngoài. Áo sơ mi cùng áo ngực ướt nước lúc nãy, bây giờ dán vào da có hơi lạnh, cô trực tiếp cởi ném ra, cả người trên giờ hoàn toàn trống trải. Trình Hải nhìn xuống, hai luồng nhũ tiên tròn trịa no đủ không có gì che chắn trực tiếp đập vào mắt, không tự chủ được nuốt nước bọt, hạ thân lại trướng thêm một chút.

Gầm bàn khá hẹp, Lâm Tuyết co người lại, vừa vặn ngồi giữa hai chân Trình Hải.

Liếc mắt sang, côn thịt to lớn đang sừng sững trước mặt.

Là to nhất trong các loại côn thịt cô từng trải qua, sẫm màu, vì vừa qua kích tình ban nãy mà chưa được thoả mãn nên vẫn không hề có dấu hiệu xìu xuống, nhìn sơ qua rất dữ tợn.

Cô biết Trình Hải này phương diện tình dục rất mạnh mẽ.

Giờ côn thịt đang sừng sững cách mặt cô rất gần, chỉ cần vươn đầu lưỡi ra là có thể chạm tới. Lâm Tuyết hồi hộp nên hô hấp rất nhanh, từng luồng hơi thở nhẹ nhàng phả lên quy đầu mẫn cảm. Trình Hải thế mà đánh cái rùng mình.

Nghe ngóng một lát, cảm giác không ai chú ý bên này nữa, Lâm Tuyết bắt đầu bạo dạng lên. Hành động lén lút trước mắt nhiều người như vậy sẽ càng làm người ta cảm thấy kích thích gấp bội, côn thịt ngay trước mặt, cô không chần chờ nữa mà há miệng ngậm lấy, lưỡi đảo nhẹ qua quy đầu đang rỉ nước.

Miệng nhỏ chỉ ngậm vào được phần quy đầu của côn thịt, hạn chế không gian không cho phép Lâm Tuyết ngậm vào sâu hơn, đành phải dùng hai tay nhỏ nắm lấy phần gốc, vuốt ve lên xuống kết hợp với dùng răng nanh cọ cọ. Vừa kích thích bên dưới, vừa ngước mắt lên vô tội mà nhìn Trình Hải.

Cảm nhận một luồng ấm nóng bao bọc lấy thân dưới, Trình Hải trừng mắt, cô thế mà dám! Ông muốn cản lại Lâm Tuyết, nhưng sợ động tĩnh quá lớn, lại không thể di chuyển thân dưới, cứ thế bó tay chịu đựng kích thích.

Kiềm chế bản thân không phát ra tiếng hầm hừ, nhưng hô hấp trở nên nặng nề, ồ ồ mà thở ra từng hơi, trên trán cùng thái dương cũng rịn ra một lớp mồ hôi, người vô thức trượt thấp xuống thêm từng chút để côn thịt tiến vào sâu hơn. Cũng may đồng nghiệp xung quanh ai cũng đang bát quái sôi nổi, căn bản không nhìn tới góc này.

Lâm Tuyết càng làm càng bạo dạng, tay lần mò trong áo sơ mi đi qua vùng rừng rậm, vươn lên trên mơn trớn, lướt qua vùng bụng dưới, lại rướn lên thêm một chút, đáng vòng một bên đậu đỏ, ngước lên nhìn y một cách vô tội.

Trình Hải căng thẳng vừa cắn răng chịu kích thích, vừa phải chú ý động tĩnh chung quanh.

Lâm Tuyết tăng tốc trên tay lên xuống cùng lưỡi đánh vòng mạnh mẽ hơn, thỉnh thoảng không khống chế được, phát ra tiếng chậc chậc khả nghi.

Nhưng làm sao các giáo viên khác có thể tưởng tượng ra được, bên dưới thầy Trình đang được cô trò ngoan Lâm Tuyết nhiệt tình khẩu giao.

Cảm giác được côn thịt giật giật, Lâm Tuyết mút mạnh một chút, miệng và tay giờ đã mỏi nhừ.

Trình Hải cả người chấn động, tự đánh hông vào ra thêm vài chục lần, cuối cùng hoàn toàn phóng thích. Tinh dịch quá nhiều, bắn ra ướt cả mặt cùng hai ngực đang trống trải vươn cao của Lâm Tuyết.

Hình ảnh bên dưới quá kích thích thị giác, Trình Hải không kiềm được, cũng cúi người chui xuống chen chúc cùng Lâm Tuyết trong gầm bàn chật hẹp, ngậm lấy đôi môi no đủ vừa làm ông sướng khoái kia, lẫn nhau trao đổi hương vị.

-"Ưm...lão sư...thật ngứa...bên dưới tiểu Tuyết thật ngứa" - tiểu cô nương nức nở thì thầm, hai chân không chịu được cọ xát lẫn nhau.

Tay Trình Hải mò xuống, thấy tiểu huyệt thật ướt đẫm một mảng: "Đúng là d.â.m huyệt thiếu thao", sau đó cả bàn tay đều chụp tại nơi đó, ma sát ra càng nhiều mật dịch.

Vừa hôn môi, Lâm Tuyết vừa xoa bóp côn thịt đã xìu xuống, đúng là phương diện tình dục mạnh mẽ, chẳng mấy chốc tiểu đệ của Trình Hải lại bừng bừng tỉnh dậy.

- "Nói, muốn côn thịt hung hăng thế nào?" Trình Hải vừa xoa nắn cặp nhũ hoa mê người, vân vê hai đầu ti đã sớm đứng sững, lại vẫn phải đề phòng nhìn chung quanh.

-"Aaa...nghĩ...hung hăng cắm vào tiểu huyệt...hức..." Lâm Tuyết rên rĩ mà câu dẫn.

Chuyển tư thế một chút, Lâm Tuyết bên dưới gầm bàn banh chân ra quặp lấy eo Trình Hải, tiểu huyệt trực tiếp cọ xát côn thịt, tự cô bé động đậy eo cọ xát hòng giảm bớt cảm giác trống trải nơi hạ thân.

Trìn Hải cũng đang rất thèm muốn rồi, thấy chung quanh không ai chú ý nữa, ông đánh bạo ôm Lâm Tuyết, di chuyển nép vào kệ sách sau lưng, vừa vặn là chỗ máy photocopy, một bên là vách tường một bên là kệ sách che khuất nên khá kín đáo.

Nhưng nếu ai đi vào photo tài liệu sẽ bắt gặp ngay.

Hiện tại cả hai không nghĩ nhiều được như vậy nữa.

Để Lâm Tuyết hai tay chống bên trên máy làm điểm tựa, mông vểnh ra sau, Trình Hải nâng một chân Lâm Tuyết gập lên, sau đó từ đằng sau từ từ đâm vào.

Tiểu huyệt đẫm nước nhưng vẫn rất nhỏ rất chặt, côn thịt của y quá to tạm thời chỉ vào được một ít.

- "Thả lỏng...bảo bối...vậy mới có thể đút trò ăn no" Trình Hải ngậm mút vành tai mẫn cảm, một bên nói lời dâm đãng kích thích.

- "Thật chặt...xem xem nó hút ta thật chặt...ân...thật là d.â.m huyệt tao hoá" Côn thịt đã tiến được sâu hơn vào trong, nhưng vẫn không thể vào hết hoàn toàn do kích cỡ quá dài, Lâm Tuyết huyệt nhỏ chưa thể thích ứng.

Trình Hải bắt đầu dao động với tần suất nhanh dần, miệng vẫn không ngừng thầm thì lời dâm đãng bên tai Lâm Tuyết.

Chống đẩy vài chục cái, Trình Hải nhanh chóng đổi tư thế. Đặt Lâm Tuyết xoay người lại, ông bế thốc cả người cô lên, ngồi dạng chân trên máy photo. Không nói lời thừa thải, côn thịt phốc xuy tiến mạnh vào. Ở tư thế này, cuối cùng cũng đi vào hết tận gốc, Lâm Tuyết cảm giác mỗi cú dập như chạm đến tử cung, muốn xỏ xuyên cả người cô vậy.

Không kiềm chế được ưm ra tiếng, Trình Hải nhanh chóng tiến đến dùng miệng chặn lại. Hai tay cô câu lấy cổ y, nhiệt tình đón nhận.

Từng cú nhấp thật mạnh tiến sâu vào tận cùng, tiểu huyệt Lâm Tuyết như có trăm ngàn cái miệng nhỏ tham lam hút lấy từng tấc của côn thịt, quả thực là cực phẩm nhân gian. Theo đó, hai luồng no đủ trước ngực cô rung nẩy kịch liệt, Trình Hải "a...um..." ngậm lấy, mút vào ừng ực như trẻ con hút sữa hết bên này đến bên khác.

Nữ sinh trên người chỉ treo một chiếc váy caro đồng phục ở giữa eo, trong không gian nhỏ hẹp không ngừng bị thay đổi các loại tư thế, làm cho không biết cao trào bao nhiêu lần. Người bên trên vẫn nhiệt tình đòi lấy. Hoàn toàn quên mất chỉ cách một giá sách bên ngoài, người người náo nhiệt.

Nhóm giáo viên bên ngoài vẫn hoàn toàn không nhận thấy điểm kì lạ gì. Chuông vào lớp buổi chiều vang lên, mọi người lục đục sắp xếp giáo án đi đến các lớp học ai làm việc nấy.

Đi ngang qua góc tường nơi kệ sách che khuất máy photocopy, hoàn toàn không ai nhận ra, Trình lão sư ôn hoà thường ngày, giờ đang như dã thú, đè cô trò ngoan Lâm Tuyết nằm úp sấp trên đó, từ phía sau xỏ xuyên vào làm ra từng động tác nguyên thuỷ nhất.

Mà người bên trong, sau khi cả phòng đả hoàn toàn yên tĩnh, nữ sinh không buồn cắn chặt răng kiềm chế nữa, tiếng rên rỉ cứ thế ân a ân a. Kèm theo đó là từng dâm từ kích thích bắn ra từ miệng người đàn ông vốn dĩ ôn hoà.

Không còn hạn chế nữa, Trình Hải từ phía sau vừa thúc vào tiểu huyệt, vừa hai tay ôm hông Lâm Tuyết, đẩy cô tiến ra bên ngoài, suốt đoạn đường di chuyển nơi tư mật vẫn không hề tách ra.

Để Lâm Tuyết nằm ngửa lên trên bàn làm việc, ông gạt hết tất cả giáo án vướng víu qua một bên, gập hai chân cô lại thành hình chữ M, lại tiến hành một trận thao lộng, theo mỗi cú thúc vào thật mạnh là tiếng va chạm bành bạch đều đặn.

Lại thêm mấy trăm hồi.

Lâm Tuyết lúc này đã xụi lơ trên bàn vì không biết qua bao nhiêu lần cao trào đến đỉnh, bị Trình Hải thao từ tỉnh đến mơ màng. Thực sự là trải nghiệm đáng giá, trên cả mong đợi.

——————————————————————————

Từ lần đó trở đi, hai người ăn ý không cần nói nhiều, chỉ cần là có thời gian cùng địa điểm thích hợp, Trình Hải đều sẽ tận dụng đòi lấy. Ông cam chịu, vì hương vị của Lâm Tuyết quá mê người, đứa đến xúc cảm hoàn toàn khác biệt, khiến người ta muốn luân hãm trong đó.

Quan hệ giữa chủ nhiệm - học trò thì càng ngày càng thân mật, ai ai cũng nhìn ra Lâm Tuyết chính là học trò bảo bối của chủ nhiệm Trình.

Mặc kệ là phòng giáo viên, lớp học, kho dụng cụ, nhà vệ sinh,... chỉ cần là nơi chốn thích hợp, Trình Hải đều sẽ chớp lấy thời cơ, cho Lâm Tuyết rên la khàn giọng cùng lên tận đỉnh cực lạc.
Nhấn Mở Bình Luận