Lọc Truyện

Báo Thù Của Rể Phế Vật - Lâm Hiên (FULL)

Thực lực của Mạnh Bà gần như bất khả chiến bại trong đồng cấp.

Ngay cả Häc Bạch Vô Thường liên thủ, cũng không chịu nổi một quyền của cô.

Đây là lần đầu tiên cô gặp bất lợi về sức mạnh khi chiến đấu với người khác.

"Ta là ai, không cần phải nói cho ngươi biết!" Lâm Hiên lạnh lùng nói.

“Ta là người của Huyền Minh giáo, tuy rằng ngươi rất lợi hại, nhưng ta khuyên ngươi, tốt nhất không nên đối nghịch với chúng ta. Uy lực của Huyền Minh giáo vượt quá tưởng tượng của ngươi!" Mạnh Bà nghiến răng nói.

"Huyền Minh giáo? Xin lỗi, ta chưa bao giờ nghe qua." Lâm Hiên mặt không đổi sắc nói.

Thấy không thể đấu lại Lâm Hiên, Mạnh Thiên Nguyệt híp mắt, xoay người liền muốn chạy trốn.

“Ngươi không chạy được!”

Lâm Hiên cũng không có ý định thả đối phương đi. Trực tiếp đuổi theo. Một chưởng đánh vào lưng Mạnh Bà.

"A!"

Mạnh Bà hét lên một tiếng. Cơ thể bay ra ngoài.

Lâm Hiên đang muốn chạy đến khống chế Mạnh Bà, thì đột nhiên nhìn thấy một vật thể màu đen bay về phía mọi người.

Anh nhìn rõ, là một quả lựu đạn!

Nếu anh không quan tâm, lựu đạn sẽ rơi vào giữa mấy người Hà Tiểu Manh! Khi đó mọi người chắc chắn sẽ bị nổ

thành từng mảnh.

Không có suy nghĩ nhiều, Lâm Hiên từ bỏ việc đuổi theo Mạnh Bà.

Nhanh chóng vọt tới chỗ Hà Tiểu Manh.

Khi quả lựu đạn sắp rơi xuống đất, liền đưa tay nắm lấy nó.

Nhưng ngay sau đó, lựu đạn nổ tung. Ầm! Một tiếng nổ lớn phát ra.

Tiếp theo, một màn khiến tất cả mọi người khiếp sợ xuất hiện.

Quả lựu đạn kia tuy rằng nổ tung, nhưng ngọn lửa hình thành đều bị dồn nén ở giữa lòng bàn tay của Lâm Hiên. Tạo thành một quả cầu lửa nhỏ cỡ mười mấy, hai mươi cm!

Đã không thể gây hại cho bất cứ ai nữa.

Mọi người không khỏi nuốt nước miếng.

Người này có thể ngăn cản lựu đạn nổ bằng tay không? Đây... vẫn còn là con người à?

Đừng nói là những người khác, ngay cả Hà Tiểu Manh cũng sợ ngây người.

Cô biết Lâm Hiên rất lời hại. Nhưng không nghĩ tới lại lợi hại đến mức độ này.

Nếu không tận mắt nhìn thấy, có lẽ sẽ không thể tin nổi. "Các ngươi không sao chứ?”

Lâm Hiên tùy ý đem quả cầu lửa nhỏ ném đi, mở miệng hỏi.

Mặc dù anh kiểm soát được vụ nổ của lựu đạn. Nhưng sóng xung kích vẫn còn.

“Không... Không có sao.”

“Vậy thì tốt.” Lâm Hiên hướng mọi người gật đầu, xoay người rời đi. Tuy rằng để Mạnh Bà trốn thoát, nhưng một chửa vừa rồi của anh cũng không phải dễ ăn.

Cho dù thể chất của Mạnh Bà mạnh kinh người, nhưng nếu đã trúng một chưởng đó, không chết cũng phải mất nửa cái mạng.

Nhìn thấy bóng lưng Lâm Hiên rời đi, ánh mắt Chân Sảng lại sáng lên.

Người này thật quá đẹp trai rồi!

“Tiểu Manh, làm sao cô quen được anh Lâm vậy? Cho tôi xin số liên lạc của anh ấy đi”

Chân Sảng nắm lấy cánh tay của Hà Tiểu Manh, dùng sức lay, vẻ mặt cực kỳ hưng phấn.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận