Lọc Truyện

Báo Thù Của Rể Phế Vật - Lâm Hiên (FULL)

Ánh mắt của hẳn lập tức trầm xuống, sau một khắc, ba tát một cái liền đánh vào mặt Thẩm Ngạo Tuyết.

em Thẩm Ngạo Tuyết hất bay ra ngoài. “Ngạo Tuyết!” Thẩm Vạn Quốc thấy thế liền hoảng sợ. Thẩm Ngạo Tuyết bị tát ngã xuống đất.

“Lại đây!" Đế Phong Vũ mạnh mẽ yêu cầu Thẩm Ngạo. Tuyết một lần nữa.

'Thẩm Ngạo Tuyết gian nan đứng lên, chậm rãi đi tới trước. mặt Đế Phong Vũ.

Đế Phong Vũ lại đưa tay qua. Thẩm Ngạo Tuyết lần thứ hai né tránh.

Bốp!

Một cái tát nữa lại giáng xuống mặt Thẩm Ngạo Tuyết, khóe miệng cô lập tức có máu chảy ra.

“Lại đây!"

Thẩm Ngạo Tuyết lại bước tới gần Đế Phong Vũ. Đế Phong Vũ lần thứ ba vươn tay.

Lần này, Thẩm Ngạo Tuyết không tránh nữa.

Bởi vì, cô biết rằng nếu cô ấy có còn tránh nữa, cô sẽ bị giết.

Thấy Thẩm Ngạo Tuyết không né tránh, Đế Phong Vũ lúc này mới tỏ vẻ hài lòng.

Trong thế giới của hẳn, chỉ có thể thuận theo hắn.

"Ngồi xuống đi.' Đế Phong Vũ lần thứ hai để Thẩm Ngạo Tuyết ngồi xuống.

Thẩm Ngạo Tuyết ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh hắn.

Đế Phong Vũ ánh mắt nhìn lướt qua mọi người quỳ gối trước mặt, sau đó nói:

"Các ngươi làm thế nào đem sản nghiệp Thẩm gia lấy đi, thì ngoan ngoãn trả về cho ta. Nhớ rõ, phải trả gấp đôi, nếu không, các ngươi biết hậu quả là gì rồi đấy!”

“Trả. Chúng tôi sẽ lập tức trả lại.”

Một đám người sợ đến hồn phách đều bị dọa mất.

Muốn nhanh chóng đem sản nghiệp mình cướp đi từ Thẩm gia, tất cả đều trả lại. Còn trả gấp đôi.

Cứ như vậy, Thẩm gia chẳng những khôi phục thực lực trước kia, mà thậm chí còn tăng gấp đôi.

Đây chính là tác dụng của một vị siêu cấp cường giả.

Làm xong tất cả, Đế Phong Vũ nghiêng đầu nhìn về phía Thẩm Ngạo Tuyết, cười nói:

“Thế nào, thích lễ vật ta tặng ngươi không?” “Tôi... rất thích nó.” Thẩm Ngạo Tuyết run run trả lời. “Chỉ cần ngươi thích là được.”

Đế Phong Vũ nhìn Thẩm Ngạo Tuyết đang ngoan ngoãn ngồi bên cạnh mình, trong lòng vô cùng thích.

Hắn đã từng thấy qua rất nhiều phụ nữ, đủ mọi thể loại.

Nhưng so với Thẩm Ngạo Tuyết, bọn họ vẫn kém xa.

Ánh mắt này của Đế Phong Vũ càng khiến cho Thẩm Ngạo Tuyết càng thêm sợ hãi. Cô hiểu rõ ý tứ trong ánh mắt này.

Nhưng đối mặt với sự tồn tại đáng sợ như vậy, cô có thể nào chống cự lại không?

“Vậy... Đế công tử và Ngạo Tuyết nghỉ ngơi thật tốt. Tôi không quấy rầy nữa.” Thẩm Vạn Quốc rất khéo léo nói.

Cho dù Đế Phong Vũ hiện tại muốn Thẩm Ngạo Tuyết, ông cũng không dám phản kháng chút nào.

Đế Phong Vũ đã đủ đáng sợ. Nhưng Hoàng Thất phía sau hắn còn đáng sợ hơn nữa.

Ngay sau đó mọi người đều rời đi hết, chỉ còn lại Thẩm Ngạo Tuyết và Đế Phong Vũ.

Các thi thể trên mặt đất cũng đã được dọn sạch.

“Đi thôi” Đế Phong Vũ đứng dậy, đi về hướng phòng ngủ. Thẩm Ngạo Tuyết chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo sau. “Ngồi trên giường đi.” Đế Phong Vũ nói.

Thẩm Ngạo Tuyết bất đắc dĩ làm theo.

“Ngươi khá căng thẳng nhỉ? Lại đây, ăn cái này đi, lát nữa sẽ không căng thẳng nữa!”

Đế Phong Vũ đưa một viên thuốc nhỏ cho Thẩm Ngạo. Tuyết, trên mặt nở nụ cười xấu xa.

Thẩm Ngạo Tuyết cầm lấy viên thuốc nhét vào miệng nhưng không nuốt xuống, cô dường như đã đoán được nó là gì.

“Nuốt xuống!”

Đế Phong Vũ thấy Thẩm Ngạo Tuyết không chịu nuốt nó thì liền lạnh giọng.

Lúc này Thẩm Ngạo Tuyết mới cần răng, nuốt viên thuốc xuống.

“Tôi... Tôi muốn đi tắm trước.” Thẩm Ngạo Tuyết nói. “Đi đi” Đế Phong Vũ rất hào phóng xua tay.

Thẩm Ngạo Tuyết bước vào phòng tắm. Ngay lập tức, lấy điện thoại ra.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhot com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận