Lọc Truyện

Báo Thù Của Rể Phế Vật - Lâm Hiên (FULL)

Tuy nhiên điều này cũng khiến dao găm trong tay Hồng Diệp cắm càng sâu.

Sau khi đè ngã Hồng Diệp, Góa Phụ cũng không dám dừng lại chút nào, lập tức lăn vài vòng tại chỗ, sau đó cùng ba người kéo dài khoảng cách.

Nếu như không bảo trì khoảng cách, bị ba nữ nhân này đồng thời vây công, nàng không có khả năng kiên trì qua được một trăm chiêu.

Trận chiến tiếp tục.

Trên người Góa Phụ đã xuất hiện nhiều vết thương hơn. Miệng cô cũng chảy đầy máu. Nhưng cô hoàn toàn không quan tâm.

"Ngươi nói xem, cô ta có thể kiên trì qua một trăm chiêu hay không?" Lúc này, Sở Thiền Hoàng lại nghiêng đầu nhìn về phía Lâm Hiên, hỏi.

"Đương nhiên có thể" Lâm Hiên nói.

Từ tình hình hiện nay, mặc dù Góa Phụ đang lơ lửng trên bờ vực của cái chết, có thể rơi xuống bất cứ lúc nào.

Nhưng Lâm Hiên biết Góa Phụ có thể vượt qua được.

Dù sao thực lực hiện tại của nàng đã là cấp bậc Tông Sư rồi.

Cho dù không thể sử dụng lực lượng của tông sư, băng vào nội lực thâm sâu của tông sư cũng hoàn toàn có thể kiên

trì đến cuối cùng.

"Ồ, vậy sao? Ta lại không nghĩ vậy!” Trên mặt Sở Thiền Hoàng hiện lên nụ cười mê hoặc.

Quả nhiên, sau một khắc, cục diện trận chiến đột nhiên thay đổi.

Yêu Cơ vứt chiếc ô giấy dầu của cô ấy đi!

Sau khi chiếc ô giấy dầu bị cô ném ra, nó không rơi xuống đất mà bay vòng quanh không trung. Trông rất kỳ diệu.

Mà sau khi ô giấy dầu rời tay, tốc độ của Yêu Cơ nhất thời tăng lên rất nhiều. Làm cho mọi người lóa mắt, gần như không thể nhìn thấy chuyển động của cô.

Ầm.

Góa Phụ không thể tránh thoát công kích của Yêu Cơ, bị cô ta một chưởng đánh vào miệng.

Thân thể Góa Phụ lập tức bay ngược ra ngoài.

Thật khó để tưởng tượng được, một chưởng tưởng chừng như nhẹ nhàng đó lại có sức mạnh đáng sợ như vậy.

Khi Góa Phụ bay lên trên không trung.

Ô giấy dầu lại đột nhiên khép lại, sau đó giống như một thanh trường thương, hướng sau lưng Góa Phụ đâm tới.

Phập!

Thân thể Góa Phụ lại bay về hướng khác, lại trúng thêm một chưởng của Yêu Cơ. Văng ngược lại phía chiếc ô giấy dầu, tiếp tục bị nó đâm trúng.

Thân thể Góa Phụ lúc này giống như một quả bóng da, bị đánh tới đánh lui trên không trung.

Không còn sức để chống đỡ. Sau khi ô giấy rời tay, mới là thời điểm Yêu Cơ mạnh nhất.

Tuy rẵng tu vi của nàng không có tăng lên. Nhưng công kích, tăng gấp đôi. Tốc độ, cũng tăng gấp đôi!

Hoàn toàn có thể sánh ngang với cường giả Nhật cấp.

Tại thời điểm này, có vẻ như Hồng Diệp và Tu La không còn cần thiết nữa. Chỉ một mình Yêu Cơ cũng có thể giết chết Góa Phụ.

Rầm!

Cơ thể Góa Phụ lại bị đập xuống mặt đấp.

Tiếp theo, Yêu Cơ cũng hạ xuống. Ô giấy dầu đã trở lại trong tay của cô một lần nữa.

Cô cầm cán ô bằng cả hai tay, nhắm thẳng đầu ô vào tim của Góa Phụ, đâm xuống.

Nhìn thấy cảnh này, Góa Phụ yếu ớt nhắm mắt lại. Không ngờ, cuối cùng, cô vẫn bị đánh bại.

Nhưng cho đến một khắc cuối cùng, cô cũng không có vận dụng lực lượng Tông Sư.

Bởi vì, nếu cô sử dụng nó, sẽ khiến Hồng Diệp cũng bị liên lụy.

Nếu Sở Thiền Hoàng phát hiện các nàng có thực lực tông sư. Cô ấy chắc chắn sẽ tự mình ra tay.

Lâm Hiên đương nhiên sẽ không trơ mắt nhìn Góa Phụ bị giết, lập tức lấy ra một cây ngân châm, định bắn ra ngoài.

“Đủ một trăm chiêu!”

Nhưng mà, vào lúc này, giọng nói của Sở Thiền Hoàng đột nhiên vang lên.

Đầu của chiếc ô giấy dầu cách trái tim của Góa Phụ chưa đầy nửa centimetl

Nghe thấy đã đủ một trăm chiêu, Yêu Cơ lập tức thu hồi ô giấy dầu, đưa tay về phía Góa Phụ.

Góa Phụ được Yêu Cơ kéo lên. "Chúc mừng ngươi, Góa Phụ, đã thông qua gia pháp."

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận