Lọc Truyện

Báo Thù Của Rể Phế Vật - Lâm Hiên (FULL)

Đối với Lâm Hiên, việc Khương Phán sống lại chắc chắn là một điều tuyệt vời.

Anh ôm Khương Phán thật chặt, không muốn buông tay.

Khương Phán cũng ôm lấy Lâm Hiên. “Khụ khụ!”

Không biết qua bao lâu, có một tiếng ho khan cắt ngang hai người. 

Là Long Thu Vũ dẫn người tới.

Khi nhìn thấy cảnh tượng trong nhà xưởng, tất cả mọi người trong Long tổ đều sợ đến ngây người.

Dìm chết người sống, ngâm mình trong bể nước, thật tàn nhãn biết bao.

“Lâm Hiên, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Long Thu Vũ đi tới hỏi.

“Là Huyền Minh Giáo, chúng đem những người phụ nữ này chế tác thành quái vật bất khả xâm phạm...” Lâm Hiên nói với Long Thu Vũ những gì anh biết.

“Xem ra tình báo là thật, Huyền Minh Giáo thật sự chiếm được thánh khí có thể hồi phục vong linh: Long Thu Vũ trầm giọng nói, hiển nhiên, Long tổ cũng nhận được tình báo.

“Nhanh, cứu mọi người ra, xem có còn sống hay không.” Long Thu Vũ vội vàng phân phó.

Chẳng bao lâu, tất cả các bể đã bị phá vỡ. 'Tổng cộng có hơn bảy trăm cô gái.

Được đặt ngay ngắn trên mặt đất. 

Không ai trong số họ có bất kỳ trang phục nào trên người.

Đã sớm mất đi sức sống.

Lâm Hiên có thể cứu sống Khương Phán, có thể là vì thời gian Khương Phán bị ngâm trong bể không dài.

Những cô gái khác đã chết hoàn toàn, ngay cả Lâm Hiên cũng không thể hồi phục.

“Đám súc sinh này!” Trên mặt Long Thu Vũ lộ ra vẻ vô cùng phẫn nộ.

Thật lâu sau, cô mới thở thật dài nói: “Đi xác minh thân phận người chết, thông báo cho người nhà nạn nhân...”

“Lâm Hiên, nếu có tin tức liên quan đến Huyền Minh Giáo, lập tức thông báo cho ta!” Long Thu Vũ hướng về phía Lâm Hiên nói.

“Thông báo cho các ngươi làm gì? Các ngươi không phải là đối thủ của Huyền Minh Giáo!” Lâm Hiên lắc đầu.

“Cho dù không phải là đối thủ thì chúng ta thân là chiến sĩ của Long tổ, chẳng lẽ mặc cho chúng nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật?” Long Thu Vũ cắn chặt môi nói. 

“Ta sẽ xử lý!” Lâm Hiên ôm Khương Phán, trực tiếp rời đi.

Lâm Hiên ôm Khương Phán về thẳng nhà của

Tuy rằng Khương Phán đã là tổng giám đốc, nhưng nơi cô ở cũng không xa xỉ.

Đó là một căn hộ áp mái.

Khoảng năm mươi đến sáu mươi vuông, trang trí khá tỉnh xảo.

Khương Phán lên lầu hai thay quần áo.

Khi nhìn thấy Khương Phán đã thay quần áo xong.

Lâm Hiên nhất thời sững sờ.

Bởi vì, lúc này Khương Phán vậy mà lại mặc một chiếc váy trắng, buộc tóc đuôi ngựa cao cao.

Quả thực giống như đúc dáng vẻ trong trí nhớ! Anh vẫn còn nhớ rõ năm mười bảy tuổi đó, Lâm

Hiên và Lý Thiết Trụ, hai người đi theo phía sau váy trắng nhỏ này giống như những con chó ghẻ. 

Váy trăng nhỏ tức giận nói với họ: “Hai người đừng đi theo ta nữa, ta sẽ không yêu các ngươi!”

Nhưng hai người vẫn đi theo. Váy trắng nhỏ dậm chân.

Giờ phút này, Lâm Hiên có cảm giác như mình đang xuyên không.

“Lớp trưởng...” Cậu nhịn không được mở miệng kêu một tiếng.

“Bạn học Lâm Hiên, cậu lại nghịch ngợm đúng không, cẩn thận tôi tố cáo cậu với thầy giáo!” Trên mặt Khương Phán lộ ra một nụ cười ngọt ngào nói.

“Bạn học Lâm Hiên, có muốn hẹn hò với tôi không?” Khương Phán đi tới trước mặt Lâm Hiên, từ

từ đưa tay về phía Lâm Hiên.

Nhìn về phía nữ thần ngày xưa, trong lòng lúc này Lâm Hiên dâng lên đủ loại cảm xúc.

Theo bản năng, anh cũng vươn tay ra.

Nhưng ngay khi tay hai người sắp chạm vào nhau, điện thoại của Lâm Hiên lại vang lên.

Là Thẩm Ngạo Tuyết gọi tới. 

Lâm Hiên nhìn thoáng qua, trực tiếp cúp máy.

Thẩm Ngạo Tuyết tiếp tục gọi đến.

“Là Thẩm Ngạo Tuyết sao?” Biểu cảm của Lâm Hiên khiến Khương Phán thoáng cái liền đoán được là ai gọi tới.

“Ừ” Lâm Hiên gật đầu.

“Cậu không nhận sao?” Khương Phán hỏi.

“Không có gì để nói!" Lâm Hiên nói.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận