Lọc Truyện

Báo Thù Của Rể Phế Vật - Lâm Hiên (FULL)

Chờ đến khi Lâm Hiên đến, lại tiếp tục sử dụng Huyết Sát Bảo Luân, đem toàn bộ gia tộc của Lâm Hiên tàn sát một lần nữa.

Lâm Hiên gia tăng tốc độ đến nhanh nhất.

Gần như đã vận dụng toàn bộ sức lực bình sinh.

Vũ Vô Tình được hắn ôm trong lòng, hoàn toàn có thể cảm giác được, một sức mạnh rất lớn truyền đến từ cánh tay của Lâm Hiên.

Cơ thể của nàng, gần như bị Lâm Hiên siết nát.

Nhưng nàng không dám phát ra bất kỳ tiếng kêu nào.

Nàng biết, người đàn ông này, đang ở bên bờ vực phát điên.

Trong đế phủ, giờ khắc này, Hô Diên Giác Lệ đổ đầy đầu mồ hôi. May mắn, hắn lựa chọn đứng về phía nữ Vũ Thần.

Không nghĩ đến, trong Côn Luân bí cảnh, lại còn có thứ khủng bố như vậy.

Một giọt máu, có thể tiêu diệt tất cả những người thân có huyết mạch liên quan. 

Cho dù có chạy trốn đến chân trời góc biển cũng vô dụng.

So với bị thiên sứ nhắm đến đuổi giết, còn kinh khủng hơn gấp một vạn lần.

Nếu hăn đối nghịch với nữ Vũ Thần. Cả nhất tộc Hô Diên, cũng sắp bị diệt.

“Vũ Vô Tình à Vũ Vô Tình, ngươi ngàn lần vạn lần không nên chọn sai đường, nếu không hậu quả tuyệt đối không phải là ngươi có thể gánh được.” Hô Diên Giác Lệ cảm giác toàn thân đã bị ướt bởi mồ hôi lạnh.

Cũng may hắn chọn đúng, để cho nhất tộc Hô Diên, tránh được một kiếp nạn.

Đối với Vũ Vô Tình, Hô Diên Giác Lệ vẫn vô cùng ngưỡng mộ.

Nếu không phải ngay từ đầu Vũ Vô Tình đã khẳng định cả đời này nàng chỉ theo đuổi võ đạo, nói không chừng, hắn sẽ động lòng với vị đệ nhất mỹ nữ ngàn năm có một không hai của vương tộc này rồi.

Trên thực tế, đã có rất nhiều thiên tài ưu tú, cũng đã biểu đạt tình cảm yêu thương với nàng. 

Hơn nữa hai người cũng đã quen biết với nhau hai trăm năm.

Cho nên, Hô Diên Giác Lệ cũng không hy vọng Vũ Vô Tình cứ như vậy mà chết đi.

“Mẹ, con lạnh quá...” toàn thân Tô Anh run rẩy.

“Tiểu Anh, con đừng trách mẹ..” Diệp Ỷ ôm Tô Anh, khóc nói.

“Mẹ, không trách mẹ, chỉ là nếu như vậy, con không có cách nào trở thành vợ của anh Lâm Hiên rồi..” Hơi thở của Tô Anh, ngày càng thêm yếu ớt.

Hai thiên thần muốn đứng dậy.

Nhưng, Hô Diên Giác Lệ cách không trung, dùng bàn tay áp xuống, liền một lần nữa đem hai nữ nhân áp đảo trên sàn nhà.

Thực lực chênh lệch quá lớn.

“Làm không tệ, Hô Diên Giác Lệ, ta sẽ không để ngươi làm việc vô ích, chờ sau khi ta rời đi, tất cả sản nghiệp của nhất tộc Thác Bạt đều thuộc về sở hữu của nhất tộc Hô Diên các ngươi.” Vấn Cầm hài lòng nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen Hot. Vào google gõ: Metruyen Hot để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận