Lọc Truyện

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm (FULL)

Buổi tối. 

Hai người đã lấp đầy bụng, giống như một đôi tình nhân nhỏ, Vương Băng Ngưng vui vẻ ôm cánh tay Lục Vân đi dạo phố. 

Đi một chuyến hết hơn hai tiếng. 

Vương Băng Ngưng không thấy mệt mỏi chút nào, còn thỉnh thoảng chỉ vào mấy nơi kỳ quái, nói với Lục Vân: "Tiểu Lục Vân mau nhìn, cái chỗ này nè, là nơi mấy phú bà thích tới nhất, còn có chỗ này cũng vậy." 

Lục Vân dùng vẻ mặt cổ quái hỏi: "Chị tư, sao chị lại biết nhiều như vậy, không phải là chị..." 

"Hehe!" 

Vương Băng Ngưng cười, chớp chớp mắt nói: "Bởi vì chị là phóng viên nha, thường xuyên có mấy cuộc phỏng vấn bí mật, nhưng mà chị cam đoan, tuyệt đối chưa từng làm bất cứ chuyện gì quá giới hạn.” 

"Tất nhiên là em tin chị." Lục Vân nói. 

Nhưng xem như đã tìm được nguyên nhân chị tư trở nên ô uế như vậy, thì ra là do lúc bí mật đi lấy tin mà bị ảnh hưởng. 

Được rồi, nếu như vậy, coi như bỏ qua chuyện mấy tập tài liệu... trong máy tính kia vậy. 

Lục Vân nhanh chóng bỏ chuyện đó sang một bên. 

Hai người đang đi dạo, đột nhiên có một tên mặt sẹo dữ tợn tiến tới, vốn dĩ hai bên đều đã lướt qua nhau, ai ngờ tên mặt sẹo đó đột nhiên xoay người, đưa tay ngăn cản đường đi của Vương Băng Ngưng. 

"Ai ai, tôi còn nghĩ là ai trông quen vậy, thì ra là em gái phóng viên xinh đẹp nha!" 

Mặt sẹo nhìn chằm chằm Vương Băng Ngưng, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh. 

Vương Băng Ngưng biến sắc, lôi kéo Lục Vân quay đầu định rời đi, nhưng tên mặt sẹo lại nhào lên, chặn đường rời đi của hai người, cười lạnh nói: "Em gái xinh đẹp, vội đi như vậy làm gì, hôm nay có muốn đến thăm địa bàn của tôi không, nói không chừng sẽ có niềm vui ngoài ý muốn nha!" 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất 

Lục Vân lập tức hiểu ra, nhất định là lúc chị tư bí mật lấy tin, không cẩn thận để bại lộ thân phận nên đã bị tên mặt sẹo này nhớ mãi không quên. 

"Tránh ra!" 

Lục Vân không nhiều lời, lạnh lùng phun ra hai chữ. 

"Ồ, tên nhóc này cũng gan đấy?" 

Mặt sẹo lập tức chuyển ánh mắt lên trên người Lục Vân, sau đó híp mắt nói: "Khà khà, nhóc con, ngoại hình không tệ đấy, có muốn đến địa bàn của tôi làm không, tuyệt đối có nhiều chỗ tốt cậu không ngờ được đâu." 

Hắn nheo mắt lại, vừa nghe đã biết không phải là công việc đứng đắn gì. 

Mặt Vương Băng Ngưng lạnh băng, kéo tay Lục Vân nói: "Tiểu Lục Vân, chúng ta đi thôi, không cần quan tâm đến tên chó điên này, chị không tin giữa ban ngày ban mặt như vậy mà hắn ta dám làm gì chúng ta." 

Lục Vân gật đầu. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen Hot. Vào google gõ: Metruyen Hot để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận