Lọc Truyện

Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm (FULL)

“Hai bức họa này bán giá ba mươi vạn là coi như đóng gói bán cho mọi người với giá hời rồi, quan trọng là vì Vân Lộc đại sư tới tỉnh Vân Quý

để sưu tầm dân ca, đột nhiên có hứng mới vẽ ra hai tác phẩm này, không quan tâm đến giá cả.”

“Mà bức tranh “Hùng Ưng Đậu Trên Cây” kia từng được đại sư vẽ qua hai lần rồi, giá trị không thể so với trước kia được, nhưng mọi người không cần lo lắng, dù sao cũng là tác phẩm của Vân Lộc đại sư, dù có vẽ thêm mười bức như thế nữa cũng là món đồ chạm tay có thể bỏng.”

“Còn có một điều nữa là, bức tranh còn lại mà hôm nay Vân Lộc đại sư vẽ ra cũng chắc chắn sẽ gây nên làn sóng trường phái mới, nếu hiện tại có ai mua nó, thì cứ ngồi cười chờ giá trị của nó được tăng lên đi!”

“Ừm, đại khái là như thế. Được rồi, phải bổ sung thêm là, Vân Lộc đại sư của chúng ta trước nay không màng danh lợi, nên mới tặng mọi người phúc lợi lớn như thế.”

Thanh niên đầu đỉnh nói xong, tiếng vỗ tay lập tức vang lên như sấm, có người nịnh nọt: “Vân Lộc đại sư thật sự quá tốt, hơn nhiều so với các đại sư

khác, giá bán tranh cao hơn cả trăm lần.”

“Đương nhiên, nếu không thì sao mà Vân Lộc đại sư có thể vẽ ra một tác phẩm sâu sắc như thế được?”

“Vân Lộc đại sư, tôi yêu ông, tôi có thể mua bộ đồ ông đang mặc không, tôi rất thích cái hơi thở tỏa ra từ chính nó...”

Hay thật, lại là tên biến thái này.

Những người đứng xung quanh đều đang sôi sùng sục.

Thanh niên đầu định thấy thời cơ đã đến, bèn mở miệng nói: “Bây giờ chúng tôi sẽ bắt đầu bán hai bức tranh này, ba mươi vạn, chỉ lấy tiền mặt không lấy chi phiếu, cũng không nhận chuyển khoản.”

Anh ta vừa dứt lời, mọi người đều sửng sốt.

Ba mươi vạn tiền mặt...

Tuy rằng ở đây có không ít phú thương vây xem nhưng dù sao cũng sẽ không ai mang tận ba mươi vạn tiền mặt trên người!

Thanh niên đầu đinh giải thích: “Dù sao tác phẩm cũng chỉ có hai cái, hơn nữa còn đòng gói bán hết cho một người, ở đây có nhiều ông chủ lớn thế này, chúng tôi cũng không biết bán cho ail Đưa ra yêu cầu ba mươi vạn tiền mặt như thế này chủ yếu để xem thành ý của mọi người thôi.”

“Nói cũng đúng, tôi sẽ mang túi đi rút tiền, để đại sư thấy được thành ý của tôi!"

Một người được cài vào trong đám đông lập tức hô hào lên đầu tiên.

Người đó vừa hành động như thế, đám phú thương có ý định mua cũng luống cuống, chạy đi rút tiền.

Mấy phú thương rời đi rồi, đám người vẫn sôi sục như trước. Đại đa số là quần chúng hóng hớt, dù muốn mua thì bọn họ cũng không có tiền, huống chỉ bọn họ đã ở thế yếu, nhất định không giành được nổi với mấy vị kia.

Người đàn ông nhếch nhác vén mái tóc bù xù lên, liếc nhìn bên ngoài một cái, thấy cá đã mắc câu, khóe miệng không nhịn được mà cười.

Còn thanh niên đầu đinh kia vừa thao thao bất tuyệt, hiện tại có ai tát vào. mồm anh ta cũng không muốn mở miệng nữa.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot-com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận