Lọc Truyện

Có Chồng Là Thần Y

“Hai gốc cây hà thủ ô một trăm năm! “Hai cây nhân sâm một trăm năm “Hai viên đông trùng hạ thảo một trăm năm!” “Một tờ giấy bất động sản trang viên Thần Nam!” “Sáu tỷ đồng tiền mặt

Mỗi vật phẩm người giúp việc bảo tên ra đều khiến tất cả mọi người kinh hãi,

Những thứ này… cũng quá quý giá rồi phải không?

Một lúc lâu sau, bà nội Trịnh mới bình tĩnh lại, bà nhìn chăm chăm vào hai rương vật phẩm lớn trước mắt, lẩm bẩm hỏi: “Các con. Ai biết đã xảy ra chuyện gì không?” Con cháu nhà họ Lâm nhìn nhau, ai cũng không hiểu, chỉ có khóe miệng Sở Quốc Thiên không thể kìm nổi hiện lên một chút khen ngợi.

Nhà họ Lâm là gia đình có truyền thống y dược, thằng nhóc Trương Hùng này chọn quà xem ra cũng không tệ lắm.

Thấy không có người trả lời, sắc mặt bà nội Trịnh không khỏi tối đi: “Cũng không biết sao?”

Sở Quốc Thiên đang muốn nói thì đúng lúc này Hình Hải Trung lại lên tiếng: “Bà nội, có lẽ con biết đối phương là người nơi nào tới.” “Người nào cơ?” Bà nội Trịnh nghiêng đầu hỏi, trong mắt Sở Quốc Thiên cũng thoáng qua vẻ kinh ngạc. “Mặc dù con không biết rốt cuộc là ai đưa số tiền lớn như vậy, nhưng con có thể xác định được ba người kia đến từ Chiến vực!” Khóe miệng Hình Hải Trung khẽ nhếch lên, vô cùng tự tin trả lời

Chiến vực!

Trong lòng mọi người đều rét run khi nghe thấy tên, ảnh mặt nhìn Hình Hải Trung đầy khiếp sợ và nghi ngờ.

Hình Hải Trung khẽ cười, tiếp tục nói: “Mặc dù ba người kia không cho thấy thân phận, cũng không mặc đồng phục Chiến vực, nhưng từ hành động lời nói và cử chỉ của bọn họ, tôi vẫn có thể đoán được họ chính là người Chiến vực, hơn nữa quan trọng nhất là trước khi đi bọn họ nói “quan trên, đây chính là danh xưng đặc biệt của Chiến vực.

Mọi người như bừng tỉnh, tạm thời tin vào phân tích của Hình Hải Trung.

Đặc biệt là Lâm Văn Sang, anh ta giống như nghĩ tới điều gì, nhìn Hình Hải Trung kích động hỏi: “Anh rể, có phải đây là thủ trưởng Chiến vực vì muốn khen ngợi anh nên phải người tới đưa quà hay không?” Lời Lâm Văn Sang vừa nói ra khỏi miệng, lại lần nữa khiến cho mọi người hoảng sợ, ngay sau đó đều ầm ĩ bàn luận. “Văn Sang nói rất có lý, nhà họ Lâm chúng ta có một người mới nhậm chức ở Chiến vực, không phải anh thì còn có thể là ai nữa?” “Anh Hải Trung, em biết anh lợi hại, nhưng lại không nghĩ rằng anh lợi hại đến vậy, ngay cả thủ trưởng Chiến vực cũng phải người tới đưa lễ vật.” “Suyt, nói nhỏ một chút, chuyện này phải khiêm tốn, không thấy thủ trưởng Chiến vực phải người tới đều mặc đồ bình thường sao? Chính là không muốn để lộ ra ngoài!” “Đúng đúng đúng. ”

Nhìn tất cả mọi người đều tán tụng Hình Hải Trung, trong lòng Sở Quốc Thiên hiện lên vẻ bất đắc dĩ, coi như lúc này anh muốn giải thích thì chắc cũng không có ai tin đi.

Hình Hải Trung bị mọi người tâng bốc cũng sợ hãi, trong lòng ông ta vô cùng rõ ràng, thủ trưởng Chiến vực chắc chắn không thể nào phải người đưa cho mình lễ vật lớn như vậy được, nhưng mà nhà họ Lâm trừ anh ta ra, rốt cuộc còn ai có thể liên lạc cùng với Chiến vực.

Đợi đã?

Bồng nhiên trong đầu Hình Hải Trung hiện lên một bóng người, theo bản năng nhìn đám người phía sau, chỉ là anh ta nhanh chóng cảm thấy suy nghĩ của mình có chút buồn cười, tên quân y đó xưng sao?

Có người vui mừng nhưng cũng có người buôn.

Lúc này Hình Hải Trung giống như người nổi tiếng bị tất cả mọi người vây xung quanh, sắc mặt hai người Lâm Minh Quang khó coi đến cực điểm.

Cùng là làm lính nhưng đãi ngộ địa vị lại khác nhau một trời một vực.

Triệu Mai Hương càng nghĩ càng giận, không nhịn được thấp giọng mắng: “Đều do tên vô dụng này, đã nói trước bảo nói ít đi rồi, nhà chúng ta đều bị cậu làm mất mặt hết “Mẹ, đừng nói nữa!” Lâm Thanh Di thấy vậy vội vàng kéo tay Triệu Mai Hương. Nhưng trong lòng cũng nổi lên nỗi khổ sở.

Cô cũng không phải là một người phụ nữ ham hư vinh, nhưng mỗi khi cô nhìn thấy người chị kia mặt đầy kiêu ngạo, trong lòng cũng sẽ cảm thấy tủi thân, nếu như người đàn ông của mình cũng “Được rồi, các ngươi cất hai va li độ này trước đi, những người khác tới đây họp.” Ngay lúc này, bà nội Trịnh bằng nhiên nói.

Chờ sau khi tất cả mọi người đều ngồi xuống, bà nội Trịnh mở miệng nói: “Tôi vừa mới nhận được tin tức, Hoan Châu, Kiên Châu và Lan Châu cùng hợp lại làm một, phía bên trên đã phải tới một tổng chỉ huy phụ trách tất cả mọi chuyện của Chiến vực, đối với việc lần này mọi người có ý kiến gì không?”

Cái gì?

Bà nội Trịnh vừa nói xong, trong nháy mắt một cuộc náo động bùng lên. “Mẹ, điều ngài nói là sự thật sao?” Chủ hai của Lâm Thanh Di, vẻ mặt của Lâm Minh Hải nghiêm túc hỏi lại.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận