Lọc Truyện

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba - Hạ Thiên Tường

Hạ Thiên Tường lại bước tới: ‘Không ai được động vào Tô Nhược Hân.”

Anh lại gầm lên làm hai người phụ nữ kia giật mình nhìn anh, lại lưỡng lự nhìn quản lý đang đứng cạnh mình.

Mà lúc này, Tô Nhược Hân cảm nhận được hơi thở của cô bé sau lưng càng ngày càng yếu ớt, nếu cô còn không hành động thì đứa bé này sẽ đi đời nhà ma thật mất.

Dù gì thì trời lạnh mà cô ấy lại trần truồng nằm trên tấm thớt như vậy, cho dù xung quanh đều có rèm nhưng vì ở ngoài trời nên vẫn rất lạnh. Tô Nhược Hân chợt xoay người lại: “Hạ Thiên Tường, anh ngăn mọi người đi, không được cho ai đến gần, em sẽ châm cứu cho cô ấy, cho em năm phút thôi.”

Thật ra, phương pháp châm cứu Thanh Khắc của cô yêu cầu phải giữ nguyên vị trí hai mươi phút sau khi châm cứu xong, nhưng cô đoán những người trước mắt chắc chắn sẽ không chờ đến hai mươi phút.

Cho nên chỉ có thể rút gọn còn năm phút bằng cách dùng thêm mấy kim nữa.

“Được, anh cản họ, còn em châm cứu nhé.” Hạ Thiên Tường gật đầu, đứng yên trước mặt những người khác như một ngọn núi vững chãi, như cây tùng bách.

Người đàn ông có chất giọng trầm và dễ nghe, từng con chữ như đi vào trái tim của Tô Nhược Hân.

Ngay lập tức cô thấy yên tâm hẳn.

Cô nhìn cơ thể nhỏ bé của bé gái.

Chạm tay lên làn da, cô cảm nhận được sự lạnh lẽo.

Cái lạnh ấy khiến cô đau lòng.

Cô lập tức cởi áo khoác ngoài rồi đắp lên người bé gái, ít nhất cũng không để cho cô bé lạnh như thế nữa.

Sau đó mới mở balo rồi lấy túi đựng kim ra.

Đột nhiên cô nhận ra, thói quen mang theo túi đựng kim châm mỗi khi ra ngoài của mình rất tuyệt.

Nếu không, nếu hôm nay không mang theo túi đựng kim châm, e là dù cô có lòng thì cũng không thể cứu nổi bé gái này.

“Tránh ra, cô tránh ra.”

“Không được chạm vào Sam.”

“Chết tiệt, không được chạm vào Sam.”

Sau lưng là tiếng ồn ào.

Ở một nơi nhỏ thế này, lúc này tất cả mọi người đều đang đổ dồn ánh mắt về phía của cô và Hạ Thiên Tường.

Nhưng, cô không hề sợ hãi.

Bởi vì Hạ Thiên Tường đang bảo vệ cô và bé gái.

Có anh đứng ở phía sau, dù có bao nhiêu người muốn chạy đến ngăn cản cô cứu đứa bé này thì cũng không cản nổi.

Là một bác sĩ, cứu người chữa bệnh là việc mà cô phải làm.

Cô không thể thấy chết không cứu được.

Cho dù bất chấp lẽ phải trên đời thì cô cũng muốn cứu được Sam.

Sau lưng, mấy người kia người xông đến.

Bởi vì, cô nghe thấy tiếng đánh nhau.

Nhớ lại lần trước ở trên núi, người Ruckssan phái đến muốn giết chết cô và Hạ Thiên Tường, Hạ Thiên Tường đã lấy một chọi mấy chục người, khi đó anh không hề sợ hãi, lần này chỉ có mười mấy người thôi, anh có thể làm được.
Nhấn Mở Bình Luận