Lọc Truyện
Jimin đỏ mặt không dám nhìn hắn đang mỉm cười với mình. Chỉ có mấy ngày trở lại đây, sự ngại ngùng của cậu và hắn trở nên cao hơn. Cũng chả hiểu vì sao lại có cảm giác xấu hổ đến mức như vậy nhưng lại thấy bản thân rất hồi hộp. Cậu không dám thở mạnh khi ở gần hắn, vành tai đỏ ửng lên khi nhìn thấy mặt hắn sát mặt với mình.

Hắn cười híp mắt nhìn cậu đang ngây ngô, tự hỏi sao hắn lại xông vào. Hắn ép cậu vào sát tường rồi nhanh hôn lên môi, lúc này cả người cậu cứng đờ lại không nhúc nhích. Vòi sen phía trên cũng không ngừng phun nước xuống. Cậu có thể nhìn thấy được khuôn mặt mơ hồ kia với những dòng nước ấm đua nhau trượt xuống từ tóc, chân mài, mi tâm, môi và cơ bụng sáu múi của hắn nữa. Chỉ có thể diễn tả một từ "hoàn mĩ". Hắn đẹp đến mức cậu phải mê đắm không thôi.

Nhưng, cảnh tượng này... Không phải rất giống như đang đắm mình trong mưa sao?. Rất lãng mạn khi tưởng tượng đấy!.

Đôi má phúng phính lâu lâu lại phồng lên kia sắp bị bốc cháy vì xấu hổ.

Jimin lắp bắp: "A... Anh đi ra đi, để cho em tắm!"

Yoongi: "Người tôi cũng dơ. Tôi muốn tắm cùng em!"

Jimin: "Nhà tắm chật. Nước lại rất lạnh. Em sẽ pha một ít nước nóng cho anh!"

Yoongi phì cười: "Nhưng vòi sen đang mở chế độ nước nóng mà?"

Cậu hết cách, nãy đỏ mặt giờ lại càng đỏ hơn vì hắn trêu. Cậu biết hắn muốn gì nhưng cậu lại thấy ngại, dù đã ở chung với nhau lâu nhưng "chuyện đó" đối với cậu khiến bản thân có chút cảm thấy sợ sợ. Cậu vẫn luôn tự hỏi sao đàn ông lại thích làm tình với nhau đến như thế, nó có khiến họ cảm thấy thỏa mãn hay không?. Vì Jimin là người không phải sống vì sắc dục, mục tiêu của cậu lúc trước chỉ là cưới vợ rồi sinh một đứa con trai hay con gái gì cũng được. Sống một đời hạnh phúc, vô lo vô nghĩ, mỗi ngày đều cùng nhau ăn tối, xuân hạ thu đông đến đều quay quần bên nhau, khi già thì con cái sẽ chăm sóc... sau đó cùng nhau răng long đầu bạc tới cuốI đời.

Nhưng bây giờ... Đúng là hạnh phúc thật đấy, nhưng người cậu lại yêu đàn ông.

Cậu thoáng nghĩ nhưng cũng bỏ qua, nói.

Jimin: "Anh... người anh khắp nơi đều mùi rượu, đừng đến gần em!"

Yoongi: "Vậy bây giờ, em giải rượu cho tôi nhé?"

Cậu giật nảy người, gượng chín cả gáy bèn đẩy hắn ra xa. Hành động cậu nhìn thật buồn cười, đôi môi mím chặt lại, nhưng đôi khi vẫn mở hé ra. Cậu nhìn hắn với cặp mắt sợ sệt, sợ vì biết trước sau gì không cho hắn, hắn cũng sẽ cưỡng ép mình mà thôi. Nhưng không biết là sớm hay muộn!.

Jimin: "Anh đừng như vậy mà. Anh đứng đó đi, em đi ngâm bồn một chút. Đừng có lại gần em!"

Dáng hình cậu đi lon ton lại chỗ bồn tắm rất nhanh nhẹn, tuy khuôn mặt bầu bỉnh kia cứ tưởng thân hình giống như vậy, nhưng ai ngờ đâu eo cậu lại chỉ vỏn vẹn 56cm. Thân hình cân đối, cơ bụng không cần quá rõ, mái tóc xoăn và dài, nước da nâu rất đẹp ấy lọt vào ánh mắt thèm khát của người đứng đó. Yoongi nhìn đến thần người, đôi mắt cũng tê dại đi.

Jimin cố gắng không để tâm tới hắn đang làm gì, chỉ biết ngâm mình trong làn nước không hề động đậy, nhìn mặt cậu cố tỏ ra hờ hững quả thật rất buồn cười. Làm như đây là lần đầu hắn thấy thân hình cậu vậy, lần đầu tiên để cậu nhớ lại xem nào. Là lần cứu hắn thoát chết, nếu không có cậu chắc hắn đã nằm thoi thóp ở đó đến sáng chưa biết sống chết ra sao.

Ai ngờ cứu người lại gặp xui xẻo, đang tắm thì hắn xông vào cơ chứ?. Nghĩ lại mà còn bực mình nữa đây. Thấy cậu đang suy ngẫm gì đó, hắn bèn chỉnh vòi sen lớn hơn. Vòi sen mở to, chỉ bao trọn được nửa phần thân thể hắn.

Yoongi: "Em còn nhớ lúc tôi nhìn thấy cơ thể em lần đầu chứ?"

Cậu bỗng giật mình, sao hắn lại đoán được suy nghĩ của cậu chứ. Bộ hắn là siêu nhân cơ à, sao lại nói đúng câu chuyện mà cậu không bao giờ muốn nhắc đến. Cậu không nghĩ nhiều, ngã người vào chỗ gối đầu của bồn tắm.

Jimin: "Cái đó là ngoài sự cố, mà sao anh lại có thể xông vào như thế hả?. Em còn chưa đánh anh mà anh đã bỏ chạy!"

Yoongi: "Tôi còn tưởng em định cho tôi coi thân hình người mẫu chứ. Mà dáng em ngon vậy, tôi không xông vào cũng uổng!"

Hắn cười ranh mãnh khiến cậu nổi da gà. Chắc là do bia rượu vẫn còn nên mới nói năng kì cục, mà con người ta khi say hay nói thật.

Jimin: "Yoongi này!"

Yoongi: "Sao cơ?"

Hắn vẫn nghe, vừa tắm vòi sen vừa chà lưng.

Jimin: "Em hỏi anh một chuyện nhé"

Yoongi: "Ừm"

Jimin: "...Anh có thật sự yêu em không?. Anh có thật sự muốn cưới em không?. Anh có thật sự muốn ở bên em không?. Anh có thật sự sợ mất em không?. Anh có..."

Cậu còn chưa hỏi xong thì hắn đã chen vào, vội bật cười bảo to.

Yoongi: "Sao câu nào em hỏi cũng thật sự không vậy. Trước giờ tôi toàn lừa dối em sao?"

Jimin: "Không phải... Anh không lừa dối em, em chỉ hỏi vậy thôi!"

Jimin nhắm nghiền đôi mắt lại thư giãn. Cảm giác cơ thể được sống lại trong dòng nước ấm ấy, thật là tuyệt dịu. Sau bao ngày bị hành hạ, cuối cùng cậu cũng thoát khỏi địa ngục.

Sau một hồi không có lời đáp lại, cậu vẫn nằm nhắm mắt. Bỗng, một sự mềm mại của cái gì đó được âp lên môi làm cậu mở mắt ngay. Hóa ra là môi hắn đang đặt vào môi cậu thật nhẹ. Yoongi lại hôn lên chóp mũi kia.

Yoongi: "Tôi yêu em, Park Jimin!"

Jimin: "...Em cũng yêu anh, Min Yoongi!"

Yoongi: "Vậy em có đồng ý sinh con cho tôi không?"

Jimin nhăn mài, đanh đá đáp: "Tôi là đàn ông!"

Yoongi: "Ừ. Dù em có là đàn ông, tôi vẫn muốn bên em, yêu em và sống cùng em đến hết đời!"

Hắn nhẹ nhàng đưa lưỡi vào, cậu cũng hợp tác mà làm theo... Sự phối hợp ấy tạo nên những âm thanh chụt chụt nghe càng thêm dâm mị. Hắn mơn trớn đưa đôi tay đến khuôn ngực nhỏ rồi xoa xoa nắn nắn làm cậu rời môi hắn, không tự chủ mà khẽ rên lên một tiếng. Cậu cau mày nhăn nhó. Thật sự, là không chịu nổi.

Jimin: "Đừng mà... đừng... Yoongi. Ah~"

Yoongi thủ thỉ: "Tôi tắm xong rồi, sao em tắm lâu vậy. Để tôi tắm cho em nhé!"

Jimin đỏ mặt: "Không cần đâu, để em tự..."

Yoongi cười: "Không ngoan là tôi không cho em ăn kẹo đâu đấy"

Cậu nghe thấy kẹo thì sáng mắt ra. Bỗng vui vẻ hỏi lại lần nữa cho chắc. Hoá ra, hắn có kẹo mà không cho cậu từ đầu.

Jimin: "Kẹo á?"

Yoongi: "Đúng rồi, kẹo có vị sữa chua. Lúc em bị bắt cóc, tôi mua hàng tá kẹo để lúc em về em có thể ăn, vì tôi biết thứ em thích nhất là kẹo"

Jimin vui vẻ: "Vậy á?. Vậy tắm nhanh nhanh còn ra ăn kẹo. Sau khi ăn kẹo thì đánh răng cũng được mà phải không?"

Yoongi cười: "Đúng rồi, đúng rồi!"

Tầm mấy phút sau, cậu chỉ mặc bộ áo choàng nhanh chân chạy ra khỏi phòng tắm. Vẫn vô tư tìm xem hắn để kẹo ở đâu?. Hắn bật cười với độ ngốc nghếch của cậu, rõ là không biết hắn đang ám chị chuyện gì. Hắn chỉ vỏn vẹn cuốn cái khăn tắm dưới hạ thân rồi đi ra nhìn cậu đang loay hoay, thân hình lực lưỡng sáu múi ấy khi tắm xong quyến rũ quá chừng mà cậu không chịu nhìn, lại còn lục tung cả phòng chỉ để kiếm đồ ăn.

Hắn bèn hỏi.

Yoongi: "Em kiếm gì vậy?"

Jimin: "Ơ, chẳng phải là kẹo sao?. Kẹo anh để đâu rồi?"

Yoongi: "Tôi không có để trong đấy!"

Jimin ngạc nhiên: "Vậy chứ đâu?"

Hắn đặt cậu ngồi trên giường rồi đưa mắt nhìn khuôn mặt ngáo ngơ kia, ánh mắt có chút huyễn hoặc nghi ngờ. Chỉ sợ Yoongi lừa cậu không có kẹo. Cậu rất thích ăn kẹo, nhất là kẹo socola.

Yoongi: "Em đừng vội, tôi để trong người này!"

Jimin: "Ơ, sao kẹo anh lại để trong người. Vậy chúng đâu?"

Hắn bó tay với sự thông minh của cậu, cậu vẫn còn trẻ con quá nhỉ. Vẫn không hiểu hắn nói gì. Hắn vội đau đầu, cảm giác một phần nào đó bất lực trước người con trai này. Nói thế mà không hiểu gì hết cả.

Park Jimin ngốc và mẫn cảm đến nổi Yoongi không thể nào giữ lí trí ngừng vấy bẩn.

Yoongi không chờ được lâu, vội kéo khăn ra trước mặt. Cậu nhìn thấy thì trợn tròn mắt nhìn, la hét thất thanh. Đã định hình được rõ lời của hắn có ý gì.

Jimin: "Min Yoongi, anh làm gì vậy?"

Yoongi: "Em muốn ăn kẹo mà, thì kẹo đây!"

Jimin gắt: "Anh lừa tôi?. Tên khốn nạn nhà anh. Anh bảo anh không lừa tôi mà!"

Nhìn cậu bật khóc mà hắn buồn cười lắm cơ. Khuôn mặt méo mó nhìn đáng yêu lắm. Cậu nhỏ của hắn cũng dựng đứng lên lúc nào không hay, nó đưa thẳng đến trước mặt của cậu. Cậu sợ hãi, vội nói trong sự thật thà.

Jimin: "Sao nó thấy ghê vậy?"

Yoongi: "Lực lưỡng thế mà bảo ghê!"

Jimin: "Anh lừa tôi, anh là tên lừa gạt!"

Yoongi: "Thôi mà bảo bối, mút kẹo không tốt đâu nhưng mút này thì tốt hơn gấp trăm lần đó~"

Hắn quả thật không biết xấu hổ, nói nghe hay quá chừng. Cậu dẫy nãy không chịu.

Jimin: "Nè, anh có biết xấu hổ là gì không?"

Yoongi: "Xấu hổ gì chứ?. Trước mặt người tôi yêu thì tôi phải tỏ ra hơn những thằng đàn ông khác chứ"

Jimin cắn răng: "..."

Yoongi cười mê hoặc: "Nó mong chờ em hôn rồi lắm đấy!"

Sau vài tiếng, thân hình cậu nằm gọn dưới hạ thân hắn, cậu khẽ thở dốc cầu xin hắn dừng lại...Vừa rên rỉ lại vừa khóc lóc, chửi rủa hắn.

Jimin: "Tên xấu xa, Min Yoongi là tên lừa gạt, tôi sẽ không bao giờ tin anh nữa!"

Hắn cười thầm trong miệng.

Yoongi: "Này thì mạnh miệng này!"

Từng câu nói hắn nói đều tặng cho cậu một cú thúc thật sâu thật mạnh buộc cậu phải rên rỉ to hơn, khóc lóc nhìn hắn. Thấy tư thế này đơn giản, hắn mới xoay người cậu ra sau, nhấc bổng cặp mông rồi tét cho mấy phát. Lại cắn một cái vào đùi cậu. Jimin giật nảy, khẽ rên to.

Jimin: "Hức hức, tên khốn nhà anh... Aaa... anh chết với tôi!. Tên đại lừa gạt. Ngứa~~~!"

Yoongi chơi cùng với Jimin trong tư thế Doggy. Mới đầu cậu không thích, lại ghét vô cùng cứ như chết đi vì cư vật đâm vào sâu thật sâu. Cuối cùng, lại rên la dữ dội, làm hắn thích càng thích. Nhấp càng mạnh hơn.

Lại nhấc cầm cậu lên, cắn vào tai cậu từ phía sau. Cái của Yoongi càng khuấy đảo bên trong rất điêu luyện từng nhịp. Tay kia của hắn lại vuốt ve cậu nhỏ rất thành thục. Xoa xoa ngay phần đầu, cảm nhận cậu đang run rẩy.

Yoongi: "Ha, đệt mẹ. Phải tôi biết em sớm hơn, làm tình với em sớm hơn thì tốt biết mấy!"

Jimin khóc lóc: "Ha~~ A...anh còn dám nói?"

Sau cùng là cú thúc mạnh nhất có thể tống hết toàn bộ tinh hoa của hắn vào cậu, hai người bỗng rùng mình một cái rồi thả lỏng cùng nhau. Hắn ôm chằm lấy cậu, không muốn rời xa.

Yoongi: "Ngoan nào!"

Jimin vẫn khóc: "Hức. Không ngoan...Từ nay tôi sẽ không tin anh nữa!"

Cậu giận hờn hắn, đẩy anh ra rồi bò đến chỗ cậu hay ngủ, đắp chân tỏ vẻ giận hờn vu vơ. Hắn bật cười vì sự đáng yêu này, cũng bò đến chỗ cậu rồi nằm kế bên. Hắn ôm cậu trong lòng rồi nói.

Yoongi: "Đừng giận nữa mà..."

Jimin liếc hắn: "Anh tránh xa tôi ra!"

Yoongi: "Vậy mai tôi mua cho em kẹo nhé!"

Jimin tức giận: "Anh đừng lừa tôi nữa, tôi sẽ không tin đâu..."

Đúng là, lúc hắn gạt thì cậu lại tin là thật. Lúc hắn không gạt thì cậu lại không tin. Đúng thật làm hắn thấy thật sự rất buồn cười. Đôi lúc lại thấy cậu cứng đầu đến mức khó chịu. Do bực quá nên hắn đè cậu ra làm thâu đêm suốt sáng luôn.
Nhấn Mở Bình Luận