Lọc Truyện

Đại Minh Tinh Là Chồng Tôi - Lục Cẩm Nhiên - Trình Nhất Dương

Nhất Dương cứ như vậy mà siết chặt tay cô ở lòng bàn tay mình. Cẩm Nhiên vừa thấy gian hàng cà chua đã chạy lại. Tìm những quả cà chua chín mọng đỏ nhất cho vào giỏ hàng nhìn anh khẽ cười.

- Anh sẽ ăn chúng đúng không?

- Tất nhiên là anh sẽ ăn rất ngon miệng, nhưng mà em cũng phải như vậy.

Cẩm Nhiên nhìn anh nhăn mày lắc đầu liên tục. Nhất Dương nhà cô cả ngày chỉ biết cằn nhằn tại sao cô không ăn rau thôi.

- Em không ăn đâu, nhạt nhẽo, vô vị.

- Em thật sự là rất lười ăn rau củ đấy, như vậy không tốt cho sức khỏe đâu.

- Em không ăn được mà.

Cẩm Nhiên xì mặt nhõng nhẽo với anh, Nhất Dương khẽ cười ngắt nhẹ mũi cô. Cả hai lại tiếp tục cùng nhau nắm tay sánh bước đi. Bất chợt có ba bốn cô gái, độ tuổi sinh viên chạy về phía họ.

- Aaaa anh Nhất Dương này, đẹp trai quá huhu.

Cẩm Nhiệt giật mình theo phản xạ rụt tay ra khỏi anh nhưng lại bị anh siết chặt lại. Nhất Dương nở một nụ cười xã giao nhìn các fan của mình.

- Tụi em đi mua đồ sao?

- Dạ vâng, ơ...anh và chị này...

- Cô ấy là bạn gái anh.

- Oaaa Nhất Dương có bạn gái rồi, là có bạn gái rồi!! Chị ấy xinh đẹp quá đi mất...

Cẩm Nhiên thấy phản ứng của bọn họ như vậy cũng nhẹ lòng hơn hẳn. Cả hai mau chóng rời đi, Cẩm Nhiên đưa mắt nhìn anh có chút lo sợ. Chuyện tình cảm giới nghệ sĩ có bao nhiêu phức tạp, sao cô có thể không biết

- Sẽ không sao chứ? Ngày mai sẽ bị cánh nhà báo thêm mắm, dặm muối mất.

- Không sao đâu, bọn họ cả ngày chỉ chửi anh ế không chịu lấy vợ thôi. Có em rồi, chắc là bọn họ sẽ yên tâm và hạnh phúc.

- Thật chứ? Fan của anh sẽ không ghét em đúng không?

- Thật, họ rất nôn nóng có chị dâu.

Cẩm Nhiên như trút được gánh nặng. Cả hai mua sắm một lúc rồi mới trở về biệt thự. Bữa ăn tối diễn ra nhanh chóng, Nhất Dương lại bắt đầu dính sát lấy cô.

- Cẩm Nhiên à, anh yêu em lắm đấy.

- Thôi nào, đừng quấy em. Này, đừng có để tay anh lung tung.

- Chỗ này thật mềm.

- Nào, nhăn hết áo của em...đừng có đặt tay vào ngực em nữa mà.

- Để yên cho anh ôm ngủ đi.

Cẩm Nhiên chỉ muốn đá anh một phát cho bỏ ghét. Chỉ mới 8 giờ tối mà bắt ép cô lên giường làm những điều chẳng đúng đắn gì cả. Giữa đêm, Nhất Dương nhíu mày khi có chuông điện thoại vang lên. Anh nhanh chóng rời khỏi giường bước ra ban công vì sợ quấy nhiễu giấc ngủ của cô. Bắt máy quản lý, Nhất Dương thở dài lên tiếng.

- Em chưa muốn đi diễn lại đâu, ít nhất là trong hai ngày tới hủy hết lịch trình đi.

"Không phải, bọn nhà báo vừa gửi anh vài tấm hình của em và tiểu thư Lục tình cảm ở siêu thị chiều nay. Việc gì vậy? Cả hai người đang yêu nhau sao?"

- Vâng.

"Ít nhất em cũng báo cho anh hay là che chắn kỹ càng chứ? Thôi được rồi, để anh xử lý!"

- Không cần đâu, em muốn công khai hẹn hò. Việc của anh là hủy lịch trình cho em là được.

"Này, này, này..."

Nhất Dương tắt máy khẽ thở ra ngoài. Anh đưa mắt lên nhìn bầu trời đêm, suy nghĩ một lát rồi quay vào trong phòng. Nhìn thấy cô đang an yên trong giấc ngủ, môi cũng cong lên một đường tuyệt mỹ. Hạ người xuống giường, anh vòng tay qua ôm lấy cô vào lòng. Đặt lên trán cô nụ hôn yêu thương, nhắm mắt lại tận hưởng sự yên bình và hạnh phúc.

Cẩm Nhiên lúc này mới mở mắt ra. Ban nãy khi anh rời giường cô đã biết. Cũng chẳng muốn nghe lén điện thoại của anh, chỉ là có chút tò mò không biết ai lại gọi cho anh vào lúc giữa đêm như vậy. Lắng nghe những điều anh nói, tâm can của Cẩm Nhiên lại sôi sục. Tình yêu của Nhất Dương hôm nay lớn như vậy, cô làm sao để đối đáp lại anh đây? Bây giờ chỉ cần là thứ anh mong muốn, cô chắc chắn sẽ thực hiện.

- Sao em còn chưa ngủ?

Cẩm Nhiên giật mình khi nghe giọng anh. Cô lắc đầu rồi ôm chặt lấy anh, rúc sâu vào ngực anh khẽ mè nheo.

- Nhất Dương, em yêu anh.

- Gì vậy? Giữa đêm lại nổi hứng thú sến súa là sao cô nương?

- Không có.

- Được rồi, ngủ thôi.
Nhấn Mở Bình Luận