Lọc Truyện

Đẻ Thuê Cho Phương Thiếu

Tới Sin cô thấy choáng ngợp... cuộc sống ở đây nó an toàn và lịch sự đến mức không ngờ...tất cả sạch sẽ...con người sang trọng.

- Tới rồi, vẫn chỗ cũ nhé! Đón tao lẹ đi! (Anh

gọi ai đó)

- Em thấy nơi đây như thế nào Vy Vy?

- ....(cô mỉm cười rồi im lặng)

Anh kéo tay cô lại nói nhỏ vào tai cô...

- Đừng cười...đừng nhìn anh với ánh mắt đó...em biết em thu hút lắm ko?

Xe đến đón 2 người về chỗ anh...ngồi trên xe, anh chàng lái xe liên tục liếc nhìn cô,cô bắt gặp ánh mắt trong giương phản chiếu,cô lật đật khép chân lại...cô quay mặt nhìn đường xá, chắc anh ấy đang tò mò cô là ai mà hình như không dám nói!

- Mày về đâu? Nhà? ( anh ấy nói).Về nhà tao đi...

- Tối nay lịch như cũ chứ, hẹn 1 tuần rồi đó? Mày có biết cả đám chờ mày sang không? Mày làm gì đợt này cứ rú về bên đó vậy??? Lẽ nào??? ( anh đó liếc nhìn cô)

- Công việc thôi mà? (anh nói)

- Tao nghĩ mày nên đổi quốc tịch!

Xe cứ chạy trên đường, chạy 30p sau dần vô khu nhà...cô như bị choáng ngợp lần 2...khu biệt thự cao cấp triệu đô của Sin...cô biết là do ở trường cô từng đọc khảo sát qua...cô sock,anh thật sự giàu có đến vậy???xuống xe,anh bấm chuông có người ra mở cửa,bước vào ấn tượng sạch sẽ không ngờ, sân vườn rộng? Bể bơi trước nhà...căn nhà ấm cúng lạ thường chứ không phải giống bên nước M...bên này cảm giác mới thật sự là nhà anh...để mua được nhà hoặc có biệt thự bên Sin thì phải là người cực kỳ quyền lực, cuộc sống bên Sin đắt đỏ vô cùng...

- Vy Vy đi tắm đi, có người làm đồ ăn cho em, anh có việc tý nhé!

Anh đi sang thư phòng của mình đóng cửa lại...

- Cô ăn đi, cậu chủ làm việc, cô đừng buồn nhé!

- Dạ dạ...

Cô ăn xong lên phòng tắm rửa...đồ đạc trong

phòng tất cả đều hoàn hảo,đúng là cuộc sống nhà giàu, nó khác hoàn toàn với bên kia...cô mệt quá nằm ngủ thiếp đi lúc nào không hay... giật mình tỉnh dậy không thể tin được cô ngủ 6 tiếng đồng hồ...bây giờ là 5 giờ chiều cô nghe tiếng nói, tiếng cười vang vọng khắp nơi...

- Vy Vy dậy rồi à? Em thay đồ đi em....

- Thay đồ? Ở bên ngoài toàn tiếng nhạc vậy anh...

- Bạn bè anh hôm nay mừng anh về Sin, nay party nhỏ…đông vui, anh muốn em thay đồ, cũng không cần trang điểm cầu kì, em cũng hút hồn rồi!

- Em...

- Mấy đứa đang háo hức gặp em! Anh đợi em nha Vy Vy!

Anh hôn lên má cô...rồi đứng dậy đi ra khỏi phòng trước...Nhưng rất nhiều người có cả bạn bè anh cô biết ăn mặc gì đây???sực nhớ ra túi đồ chị giúp việc đưa...cô kéo nhanh cái túi ra...Quần lót ren đỏ...(cô cầm lên) cái gì đây?Áo ngực cùng bộ ren đỏ?Chiếc váy đen dây khoét ngực sâu...???Cùng vài ba đồ lót khác và quần áo tất cả còn rất mới!Nhưng tối nay phải mặc gì..cô đi qua đi lại...quyết định mặc bộ đồ lót ren đỏ,và cái váy đen dây vừa thay xong hất mái tóc đen láy, cánh cửa bật ra...cô giật mình khi thấy anh bước vào:

- Khải Minh...

- Rất hút hồn, đẹp đến điên dại...(anh nói)

- Em....

- Đi ra với anh...

Anh nắm tay cô kéo ra khỏi phòng, cửa mở ra

tiếp tục cô choáng ngợp...má ơi...hoa hồng đỏ được cắm khắp nơi...tầm 20 mấy người trai gái đủ cả...toàn trai đẹp thành đạt ăn mặc lịch sự, gái đẹp mặc còn hơn cô, họ ăn mặc kiểu sang trọng chứ ko phải hở hang lộ liễu đâu..

- Đây là Nhã Vy...(anh nói)

Quaoooo...

- Wowww

Đám bạn hò hét um sùm...đàn ông thì cầm ly

rượu đứng bên gái mà liếc mắt nhìn cô không rời..

Càng về sau nhạc càng lên...say ngà ngà...ôm nhảy loạn xạ,ôm nhau, hôn nhau, kể cả mới quen hay xa lạ cô cảm giác vậy...

Cô ngồi bàn cùng Khải Minh...với cái anh bạn lúc sáng chở cô và anh anh kéo cô ngồi chính giữa trong lòng anh...để ý cô trong từng hành động, nâng niu cô như nâng trứng sợ vỡ...trước mặt bao nhiêu cô đang nhìn như muốn giết cô vậy

Cô uống vài ly cooktail vào say sẩm mặt mày, mới uống thấy ngọt mà sao giờ người rân rân lên muốn xỉu..cô với anh lúc này nói chuyện cứ xáp vào nhau...đôi lúc ham muốn thật sự...cô quên tất cả những điều đang chờ cô, quên đi Trình Tuyết Liên, quên đi nỗi đau mà cô dành tất cả để bên anh...cho cô

nói 1 câu thôi: Cô Yêu Phương Khải Minh rất rất nhiều rồi!cô đứng dậy đi tolet anh dẫn cô đi...gần tới nơi nhiên có anh bạn đi lại kéo tay anh nói nhỏ gì đó...anh nhìn cô rồi nói:

- Vy Vy em đi đi, anh lại đây 1 tý!

- Da...cô ngoan ngoãn bước vào rửa mặt thì gặp 1 cô gái cô ta nhìn cô mắt không rời:

- Ô..chị Tuyết Liên…hồi giờ em chỉ nghe kể thôi, không ngờ chị xinh đến mức này...hèn chi anh Khải Minh bao năm vẫn không dứt được...(cô ta nói vuốt tóc cô)

- Em không phải là Tuyết Liên...em là Nhã Vy!

- Là sao chị?

- Em là Nhã Vy chị à!

- Ủa vậy em là bồ nhí?

- Dạ là gì cũng được chị.

Đúng rồi trọng là thần thái tức giận nhưng phải ngẩng cao đầu,cô bước đi vào đóng cửa, đầu em lâng lâng khó tả, tim em thắt lại vì tất cả mọi người khi đi đến nơi đâu họ đều biết Tuyết Liên... Tuyết Liên và Khải Minh, cũng phải người ta là vợ chồng mà??? Sao mày lại khóc?cô vừa xong xuôi đứng dậy mở cửa ra thì 1 người đàn ông lạ hoắc nắm tay cô lại kéo vào hắn lấy chân đá cánh cửa...

- Em là Tuyết Liên??? Hôm trước anh với em cùng ân ái bên nhau tại đây? Do anh say quá anh lại ko nhớ kĩ mặt em. bây giờ tỉnh anh mới biết lý do vì sao Khải Minh chọn em...

- Anh nói gì vậy???

Cô thấy sock...hắn vừa nói gì? Ân ái với Tuyết ngay tolet này?chuyện gì thế?

- Lần nữa nha em! Khải Minh ở bên ngoài không biết đâu...

- Anh điên hả? (cô tát hắn ta)

- Hôm trước em cuồng nhiệt vồ lấy anh mà? Em còn ngại...

Hắn nói xong ôm cô cố nắm 2 cánh tay cô ghì chặt làm cô đau

- Áaaa...biến thái anh điên hả tôi không phải là Tuyết Liên…

- Em là ai?

- Tôi là Nhã Vy...

- Nhã Vy...nhưng anh thích em ngay từ lúc đầu rồi...

Cô khóc to...gào thét, tiếng khóc cô sao bằng

tiếng nhạc bên ngoài...hắn ta hôn cô,cô cắn

chặt răng làm hắn khự lại...máu túa ra không

ngừng...bỗng cánh cửa tolet đập mạnh vào...
Nhấn Mở Bình Luận