Lọc Truyện

Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới


Cố Tích Cửu liếc mắt nhìn hắn một cái, thở dài: "Trước tiên chúng ta đi dạo quanh quỷ thị đã.

Hiện tại ngươi quá hưng phấn, cần phải khiến ngươi bình tĩnh lại một chút."
Thiên Linh Vũ: "......"
Cố Tích Cửu đưa Thiên Linh Vũ đi dạo ba vòng, cho đến khi nhìn thấy bộ dáng uể oải ỉu xìu của hắn, nàng mới vừa lòng.

Nàng cuối cùng trở lại nơi bày quán, chậm rãi lấy đồ từ trong túi trữ vật ra đặt lên bàn ——
Ánh mắt của những người xung quanh sáng ngời!

Mấy người đang muốn đuổi người cũng dừng động tác lại.
Sau đó nàng lại lấy ra lò luyện đan ——
Đôi mắt mọi người đều mở to.
Tiếp đó nàng lấy biểu ngữ ra.
Mọi người đều cực kỳ phấn khích!
Cuối cùng cũng tới rồi, vị cao thủ luyện dược thần bí cuối cùng đã tới! Không phí công chờ!
Sau lần luyện đan lần trước của Cố Tích, những người đã từng tới quỷ thị lần trước đã quay trở về chia sẻ tin tức với đồng bạn của mình, khơi dậy vô số lòng hiếu kỳ, kêu bằng gọi bằng hữu, lần lượt đến xem náo nhiệt.

Vì thế, người tới quỷ thị lần này đoán chừng nhiều gấp đôi so với lần trước.
Đương nhiên, lần này tới đây, tuyệt đối không chỉ có học sinh......
Thiên Linh Vũ lấy thảo dược đã chuẩn bị trước đó, ở nơi đó thét to: "Đan dược phẩm cấp 4 luyện chế tại chỗ.

Lò đan này là Càn Khôn Hoàn, linh dược được chuẩn bị cho người tu luyện Thổ hệ.

Đan dược phẩm cấp 4 có giá 50 linh thạch, đan dược phẩm cấp 3......"
Hắn đang hăng say thét to, một người đi lên phía trước, giơ tay đè trên sạp dược của Cố Tích Cửu, mở miệng: "Ta nghi ngờ ngươi luyện đan có gian xảo! Ngươi không luyện chế ra đan dược tại chỗ, ngươi đã luyện chế trước đó và giữ nó trong lò, nhóm lửa luyện đan chẳng qua chỉ là che mắt người mà thôi!"

Cố Tích Cửu nhướng mày nhìn hắn ta: "Nói chuyện phải có bằng chứng!"
Người nọ cười lạnh một tiếng: "Có bản lĩnh thì để chúng ta chuẩn bị dược liệu cho ngươi, nếu ngươi có thể luyện chế ra được đan dược tại chỗ theo yêu cầu của chúng ta mới gọi là có bản lĩnh!"
Người này không phải là Thiên Linh Thiên, nhưng tuyệt đối có liên quan với Thiên Linh Thiên, bởi vì Thiên Linh Thiên đang trốn ở trong đám đông vẫn luôn nhìn qua bên này.
Xem ra tiểu tử kia rất cẩn thận, đã sinh lòng nghi ngờ nàng, vì thế nên phái người qua đây để thử......
Cố Tích Cửu nhấp môi: "Các hạ tới đây để phá rối ta sao? Vì sao ta phải dùng dược liệu ngươi cung cấp để luyện chế?"
"Ngươi không dám nhận chính là chột dạ! Chắc chắn là lừa gạt." Người nọ hùng hổ doạ người.
"Ồ, nếu ngươi cảm thấy ta lừa gạt, đợi lát nữa đừng mua là được." Cố Tích Cửu mặt không đổi sắc, cũng không thượng bộ.

Nàng còn nhìn lướt qua đám người xung quanh: "Tin tưởng rằng ở đây có rất nhiều người đang chờ mua đan dược của ta."
Nhiều người xung quanh lên tiếng: "Đúng vậy, chúng ta sẽ mua, bất luận hắn có luyện chế tại chỗ hay không, chỉ cần đó là đan thật là được."
"Ngươi không muốn mua thì tránh ra, đừng trì hoãn đại gia mua dược......"

"Đan dược của hắn là thật, mấy ngày trước bằng hữu của ta đã mua nó, thật sự là thứ tốt."
"......"
Người nọ ngộp thở, dường như không ngờ nàng sẽ có phản ứng như thế, kết quả giống như thế này, không nhịn được liếc mắt nhìn người ở trong đám đông.
Thiên Linh Thiên ở trong đám đông nhíu mày, lặng lẽ ra một thủ thế với người nọ.
Người nọ hiểu ý, tiếp tục dây dưa, nói rằng dược hiệu của dược cũ khác với dược tươi, nàng dùng dược cũ thay thế dược tươi như vậy là không đúng......
Hắn ta không ngừng đưa ra đủ loại lý do.
Tài ăn nói của người này không tệ, hơn nữa dưới sự ồn ào thúc đẩy của một số người một nhà, cuối cùng khiến cho quần chúng xung quanh bắt đầu nghi ngờ kỹ năng luyện dược tại chỗ của Cố Tích Cửu, âm thanh nghi ngờ càng ngày càng nhiều.
Cố Tích Cửu giống như đã bị chọc giận, lạnh lùng thốt: "Người này lòng dạ khó lường! Ta càng không luyện dược liệu của ngươi đưa ra!" Ánh mắt nàng đảo qua đám đông, một lần nữa mở miệng.......


Nhấn Mở Bình Luận