Lọc Truyện

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

Chính bản thân hắn ta cũng bị Tam Vương Thất Anh dọa bể mật, cảm giác sợ hãi này vốn đã cắm rễ sâu tận đáy lòng, nếu không thể nhìn nhận rõ ràng thì e là Quần Long Thịnh Yến lần này, hắn ta sẽ một lần nữa giẫm lên vết xe đổ, tiếp tục thua trong tay Tam Vương Thất Anh.  

 

Ta và ngươi không giống nhau.  

 

Lâm Nhất không hề nói một cách tùy tiện.   

 

Vù vù!  

 

Mũi chân khẽ chạm trên mặt đất, sau vài lần nhảy vọt lên, Lâm Nhất đã đi đến chân sườn núi Lạc Long. Phía trước có kiếm thế vô hình bao phủ nên hắn không dám chủ quan tiến lên.  

 

Vị trí mà hắn đang đứng cũng chính là vị trí lúc trước kiếm quán Thiết Huyết đã chôn cỏ Kiếm Hoàng.  

 

“Không biết là ai đã lưu lại kiếm ý ở nơi này?”, Lâm Nhất dõi mắt nhìn chuôi kiếm lơ lửng trên đỉnh núi đằng xa, hắn gia tăng kiếm ý bản thân đến cực hạn, tập trung quan sát cẩn thận.  

 

Ồ?  

 

Mãi một lúc lâu sau, Lâm Nhất khẽ kêu lên một tiếng, vẻ mặt hắn thay đổi.  

 

Thanh kiếm đơn độc treo trên sườn núi Lạc Long đột nhiên lay động, cảnh tượng mà hắn nhìn thấy trước mắt bắt đầu biến ảo.  

 

Kiếm quang đột ngột tan biến, dung hòa cùng trời, khuấy động phong vân. Tầng mây vô biên vô tận cuộn trào và bắt đầu chuyển động, rồi thay đổi thành muôn hình vạn trạng theo sự di động mãnh liệt của kiếm quang.  

 

Đây là…  

 

Đây là kiếm ý Tiên Thiên, dung hòa cùng trời, bao quát khắp mặt đất mênh mông mờ mịt.  

 

Lâm Nhất thầm kinh hãi, hiển nhiên, thanh kiếm sắc bén trên đỉnh núi kia đang diễn hóa cho hắn thấy hình ảnh khi kiếm ý Tiên Thiên đạt đến mức tận cùng. Quả thật không thể tưởng tượng nổi.  

 

Xoạt!  

 

Ngay khi tim hắn đang rung động mãnh liệt, bỗng bức tranh lại biến đổi, trên vòm tròi có ngàn vạn kiếm quang xẹt qua, mỗi một luồng kiếm quang lóe lên xé toạc bầu trời như xé một tấm màn bao phủ mặt đất, khiến hằng hàng ngôi sao từ khe hở đó rơi xuống.  

 

Ban đầu, ở khe hở chỉ có vài trăm ngôi sao rơi xuống, mỗi một ngôi sao dường như sáng chói vĩnh hằng. Nhưng dần dần, kiếm ý gia tăng, vết rách trên vòm trời cũng ngày một lớn hơn, từ vài trăm ngôi sao lóng lánh tăng vọt lên thành một ngàn, rồi hai ngàn… tám ngàn, chín ngàn.  

 

Hình ảnh trước mắt quá rung động, tầng tầng gợn sóng trong lòng Lâm Nhất lan ra bốn phía, mỗi một khi kiếm quang xẹt qua, đều có chín ngàn ngôi sao tỏa sáng rơi xuống, ánh sao rực rỡ chiếu rọi thiên địa, mặt đất mênh mông rực sáng, đó là một loại dị tượng bao la và hồn hậu.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen Hot. Vào google gõ: Metruyen Hot để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận