Lọc Truyện

Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu - Tống Hân Nghiên

Chương 964

Cô y tá lại cho Tống Hân Nghiên một nụ cười an ủi: “Nhưng mỗi khi tinh thần hoảng loạn, xem con búp bê thành cô, bà ấy sẽ quên hết mọi thứ xung quanh mình, nói chuyện cũng không khó khăn như lúc còn tỉnh táo, cũng coi như là tiến bộ.”

Tống Hân Nghiên kìm nén cảm xúc đang dâng trào trong lòng, khàn giọng nói: “Mấy ngày nay vất vả cho cô rồi.”

Đẩy cửa đi vào: “Mẹ, con về rồi.”

Cô đưa những bông hoa đã mua cho Thẩm Hoài Ngưng đang ngồi trên xe lăn.

Thẩm Hoài Ngưng dường như không nhìn thấy những bông hoa mà cô đưa, nhìn chằm chằm Tống Hân Nghiên vài giây, đột nhiên cười toe toét: “Hân Nghiên…”

“Dạ.”

Tống Hân Nghiên để hoa sang một bên, cúi người ôm Thẩm Hoài Ngưng, ấm áp nói: “Mẹ, Hân Nghiên đã về.”

Thẩm Hoài Ngưng vui vẻ như một đứa trẻ, ôm Tống Hân Nghiên không buông.

Lòng Tống Hân Nghiên lại ngày càng chua xót.

Rốt cuộc là phải yêu thường tới mức nào mới có thể khiến một người mẹ dù đã trở thành thế này nhưng luôn nhớ đến con gái mình, muốn chăm sóc con gái.

Khi nhìn thấy con gái, thì cảm thấy hạnh phúc như có cả thế giới?

Tiếp đó, Tống Hân Nghiên ăn tối cùng Thẩm Hoài Ngưng, đẩy bà xuống lầu đi dạo, sau khi về phòng thì giúp bà gội đầu tắm rửa.

Lấy nước làm ướt tóc bà, mái tóc trắng không thể giấu được trong lớp bọt dày của dầu gội, trái tim của Tống Hân Nghiên thắt lại.

Trên đời này, điều chua xót nhất của hai mẹ con chỉ có thể là: khi gặp nhau thì mẹ đã già, còn con gái thì sớm đã mất đi dáng vẻ thời thơ ấu.

Giữa khoảng thời gian đó, chúng ta đã bỏ lỡ quá nhiều năm tháng đáng lẽ phải cùng nhau trưởng thành.

“Mẹ, mẹ đợi con, đợi con giải quyết xong tất cả mọi việc, con sẽ đưa mẹ về nhà.”

Tống Hân Nghiên kìm nén nỗi xúc động, hôn lên gương mặt mang dấu vết năm tháng của mẹ: “Sau này nếu nhớ con, mẹ có thể nhờ dì y tá gọi video cho con.”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận