Lọc Truyện

Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị

Lâm Tùng Bách,là một trong nhóm 4 người bạn thân "giàu sinh ra tử" của Lục Nam Thần.Anh là con trai nhà họ Lâm,một trong những gia tộc có tiếng,gia đình anh có chuỗi bệnh viện nổi tiếng và uy tín trải dài trong và ngoài nước,vì vậy để tiếp nối gia sản Lâm Tùng Bách cũng là một bác sĩ đa khoa giỏi.Sau 15 phút nhận được cuộc gọi lúc nửa đêm của thằng bạn thân trời đánh,anh mang theo bực dọc tới lâu đài

"Cậu biết bây giờ là mấy giờ rồi ko?"

"Khám cho cô ta"

Lúc đi vào do chỉ mải lên án bạn mình mà anh không hề để ý trên giường có một thân hình thoi thóp đang nằm co người trong chăn.Lâm Tùng Bách há mồm vì bất ngờ:Nam Thần vốn là người mắc bệnh sạch sẽ,không thích ai động vào đồ của mình,huống chi là chung giường.Nhất là khi người cậu ta yêu nhất là Vương Linh Nhi,sao lại có sự xuất hiện của người phụ nữ này?Rất nhiều thắc mắc được đặt ra trong đầu Tùng Bách

"Đứng ngây ra chờ nhận xác?"

Lâm Tùng Bách liền tiến tới lấy dụng cụ ra kham,sau một hồi lâu,anh đứng dậy nhìn bạn mình

"Cậu làm tình hay là tra tấn người khác vậy?"

Lục Nam Thần vẫn lạnh lùng,không trả lời mà cười khẩy

"Do quan hệ quá mức dẫn đến sưng đau, rách âm đạo gây nên chảy máu nhiều,may lần này cứu kịp thời,nếu không có khi giờ này cô ấy đi chầu trời rồi.Cậu nên biết tiết chế hơn"

Nói xong,Lâm Tùng Bách suy nghĩ một lúc rồi nói tiếp

"Có phải cậu cho cô ấy dùng thuốc tránh thai khẩn cấp rất nhiều ?"

"Đúng"

"Nhiều là bao nhiêu?"

"Sau mỗi lần quan hệ,mỗi tuần 5-6 ngày"

Anh trả lời với khuôn mặt bình thản,như không có gì nghiêm trọng,không liên quan tới bản thân.Trong khi đó Tùng Bách đã đứng hình trước câu trả lời của anh

"Cô ấy gây ra tội gì với cậu sao?Khi mình kiểm tra phát hiện trong người cô ấy có chất Mifepristone(*) và có hàm lượng hormone Progesterone cao hơn nhằm mục đích ức chế quá trình rụng trứng, ngăn cản quá trình thụ thai diễn ra."

(*):một chất gây mất tác dụng của Progesterone do ngăn cản chúng gắn lên thụ thể của chúng trong nhân tế bào, từ đó nội mạc tử cung sẽ không nhận được Progesterone – không phân tiết, không chuẩn bị cho sự làm tổ của phôi nên có tác dụng ngừa thai, ...

"Thì sao,có chết được đâu"

"Cậu cũng quá tàn nhần rồi,không biết thương hoa tiếc ngọc sao,nếu lạm dụng thuốc có thể gây teo niêm mạc tử cung, ảnh hưởng lâu dài tới khả năng sinh sản của phụ nữ.Nói dễ hiểu là cô ấy có thể sẽ mất khả năng làm mẹ."

"Thì sao chứ,cô ta đang phải trả giá cho những gì mình gây ra.Cậu đừng để khuôn mặt kia đánh lừa thị giác.Với mình:Có thể có lòng thương với tất cả mọi người,trừ cô ta"

Lâm Tùng Bách thở dài,ánh mắt thương hại dành cho Uyển Linh.

"Hãy để cô ấy nghỉ ngơi một thời gian sẽ khỏe lại,hạn chế dúng thuốc tránh thai được bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu"

Nói xong hai người đàn ông ra khỏi phòng.Sau khi cánh cửa được khép lại,Uyển Nhi nằm trên giường mở đôi mắt ướt nhẹp ra,tất cả mọi thứ cô đều nghe thấy,phải cố gắng bai nhiêu để không phát ra tiếng khóc nấc nghẹn lòng.Hóa ra anh tàn nhẫn với cô như vậy.Uyển Linh lấy chút sức lực hiện có của bản thân lê tấm thân trở lại phòng người ở,nằm trên nền đất lạnh,cố đưa mình vào giấc ngủ.Cô biết anh sẽ rất khó chịu,ghê tởm cô nếu mình nằm trên giường anh,vậy nên cô cố giữ lấy chút danh dự của bản thân tự giác rời khỏi,không để anh phải đánh đuổi như mọi khi.

Suốt quá trình tiễn Lâm Tùng Bách về,Lục Nam Thần đã nói đại khái cho anh hiểu mối quan hệ giữa anh và cô.Tùng Bách nghe xong không tin,chỉ nhìn anh mà thở dài

"Tôi sẽ luôn bên cạnh và ủng hộ cậu,nhưng đừng làm những việc mà sau này phải hối hận,lúc đó liệu có quá muộn để thay đổi không.Nói thật,tôi không thấy Vương Linh Nhi tốt như cậu nói đâu,hãy suy xét thật kĩ,biết đâu có gì đó khúc mắc ở đây."

"Tôi sẽ không bao giờ hối hận.Người tôi yêu mãi là Vương Linh Nhi.Tôi sẽ khiến cô tả phải trả giá đắt khi khiến người con gái tôi yếu phải rời đi đến giờ không một tin tức."

"Vậy được,tùy cậu thôi,tạm biệt,ông đây phải về ngủ bù đây.Tại cuộc gọi của cậu mà phá tan giấc mộng đang cũng mấy em người đẹp tắm tiên của tôi.Hôm khác sẽ bắt cậu bồi thường."

Sau khi tiễn Lâm Tùng Bách,anh trở về phòng không thấy cô đâu,anh cũng chả quan tâm,nhìn chiếc giường bằng ảnh mắt chán ghét,anh bỏ sang thư phòng ngủ,đợi mai sai người thay mới toàn bộ anh sẽ ngủ.....
Nhấn Mở Bình Luận