Lọc Truyện

Giai Nhân Và Luật Sư

CHƯƠNG 16: VY VY, CẬU TẶNG CHO TỚ ĐI MÀ

“Cái, cái gì?” Sắc mặt Đan Diễn Vy hơi tái, bước chân cũng trở nên cứng ngắc.

“Ai da, tớ chỉ đùa cậu thôi!” Vũ Thư cười hì hì, bá đạo nói: “Tớ sẽ không thế đâu, anh Thiên xuất sắc như vậy, nếu hai ngươi ở bên nhau nhất định cậu sẽ yêu chết anh ấy mất, tớ yêu anh ấy như vậy, không cho cậu đâu!”

Đan Diễn Vy gượng cười.

Cô phải làm sao nói cho Vũ Thư biết, vài năm trước cô đã yêu người đàn ông Lục Trình Thiên này rồi.

Trong lúc lơ đãng, mu bàn tay của Vũ Thư bị chiếc lắc trên cổ tay của Đan Diễn Vy đâm trúng, cô ấy cúi đầu nhìn, trong giọng nói tràn ngập kinh ngạc: “Ồ, là ‘Giấc mộng vĩnh hằng’ bản giới hạn của Tiffany & Co? Vy Vy cậu vậy mà lại nỡ tiêu tiền mua thứ đồ đắt như vậy? Tớ nhớ lúc trước cậu mua một cái túi xách của Saint Laurent đã đau lòng hơn một tháng đấy!”

“Bây giờ tiền tớ kiếm được cũng nhiều rồi, gặp được thứ mình thích thì mua thôi.” Đan Diễn Vy nói qua loa, muốn giấu tay ra phía sau, nhưng Vũ Thư kéo lại nói: “Nếu vậy, hay là Vy Vy cậu cho tớ đi, tớ rất thích!”

“Không được.” Đan Diễn Vy gần như thốt lên, thấy Vũ Thư sững sờ ở đó cô vội vàng giải thích: “Tớ cũng rất thích cái này, vì thế không thể cho cậu được, lần sau gặp được cái nào đẹp đẹp tớ sẽ mua tặng cậu, được không?”

“Vy Vy cậu tặng tớ đi mà!” Vũ Thư lôi cánh tay của cô làm nũng: “Dù sao cậu cũng không thích đeo những thứ trang sức này, có khi không đến mấy ngày cậu lại vứt vào hộc tủ không xài tới, cậu cho tớ đi được không?”

Đan Diễn Vy biết mình mắc nợ Vũ Thư rất nhiều, cho dù cô ấy có mở miệng đòi tiền, cô cũng có thể cho, nhưng đây là thứ duy nhất còn lại sau khi cô và người đàn ông kia chia tay, cô có lòng riêng hy vọng giữ nó mãi.

“Vũ Thư, tớ xin lỗi nhưng cái này thật sự không được.”

“Vy Vy cậu thay đổi nhiều quá, trước đây tớ muốn cái gì cậu cũng cho…” Vũ Thư tựa hồ hơi không vui, sau đó khoát tay một cái: “Bỏ đi, thôi nếu cậu thích thì cậu giữ lại đi!”

“Ừ.” Đan Diễn Vy gật đầu.

Sau khi tạm biệt Vũ Thư xong, Đan Diễn Vy ngồi xe của Hà Cảnh Quân trở về, trên đường đi hai người không ai nói chuyện.

Hà Cảnh Quân nắm chặt tay Đan Diễn Vy nói: “Anh không muốn thấy em cả ngày đều buồn rầu như vậy, nếu như em không muốn đến lúc đó anh dẫn em đi sông Tô Châu dạo chơi là được, em thấy thế nào?”

“Không có gì, cùng đi ra ngoài vui chơi một chút cũng tốt.” Đan Diễn Vy cười nói, bởi vì anh luôn suy nghĩ cho người khác khiến trong lòng cô cảm thấy ấm áp: “Hơn nữa Vũ Thư vừa trở về, cũng không có bạn bè gì, cậu ấy cần em.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận