Lọc Truyện

Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL)

Nghe đến đây... ánh mắt Chủ Thần thứ bảy sáng lên, ông ta mừng rỡ đứng bật dậy.

Ánh mắt các chủ thần khác cũng sáng lên, dĩ nhiên họ biết điều quan trọng trong đó.

Học viện Thần!

Đó là học phủ cao nhất thành Chúng Thần, bên ngoài không biết có bao. nhiêu nền văn minh và tông môn muốn gia nhập vào để hy vọng thay đổi vận mệnh.

Nếu thật sự làm theo những gì Nam Tiêu nói, chắc chắn khu ổ chuột vốn bị mọi người coi thường sẽ trở thành điểm nóng mà mọi người tranh giành.

Nhân tài! Các Chủ Thần nhìn Nam Tiêu, ánh mắt thay đổi.

Nhìn thấy ánh mắt của các Chủ Thần, Nam Tiêu biết họ hài lòng nên nói tiếp: “Chúng Thần Điện chúng ta có thể thu thuế với khu ổ chuột, tất nhiên không phải là thuế đánh vào người nghèo, mà là thuế mua bán. Bất cứ ai hoặc bất kỳ thế lực nào muốn mua bán trong khu ổ chuột thì đều phải nộp một số tiền thuế nhất định... Như thế chúng ta không chỉ giải quyết được vấn đề định cư dân tị nạn trong khu ổ chuột mà còn có thể thu được một lượng lớn tiền thuế, giải quyết vấn đề tài chính hiện tại của Chúng Thần Điện...”

“Hay lắm”.

Chủ Thần thứ bảy phấn khích nói: “Hay, hay, Nam Tiêu, không ngờ đầu óc. của ngươi thế mà cũng sắc bén đấy, trước kia đã xem thường ngươi rồi”.

Nam Tiêu cung kính nói: “Thất Chủ Thần quá khen rồi”.

Chủ Thần thứ bảy cười nói: “Không, không, ngươi đúng là một nhân tài, đến cả ta còn không nghĩ ra cách này... Nếu chuyện này xảy ra, ngươi hẳn là có công rất lớn”.

Thấy Chủ Thần hài lòng như vậy, Nam Tiêu cũng thở phào, nói thêm: “Thương nhân khá tham lam, người dân nghèo trong khu ổ chuột chắc chắn không đấu được với họ, thế nên để ngăn cản thương nhân ép mua ép bán, chúng †a phải ban hành luật hạn chế nghiêm ngặt, tốt nhất là để chúng ta giám sát trực tiếp ..”

Mục Chủ Thần khẽ gật đầu: “Đúng là nên thế, những người dân nghèo đó không phải là đối thủ của các thương nhân đó, Chúng Thần Điện chúng ta nên ra mặt trong chuyện này, nếu không người dân nơi đó sẽ phải chịu thiệt thòi”.

Nói rồi ông ta nhìn Nam Tiêu: “Còn ý kiến gì nữa không?”

Nam Tiêu nói: “Ta nghĩ chúng ta có thể lấy một phần nhỏ tiền thuế thu được từ khu ổ chuột để mở vài trường học, có thể không phải học viện Thần mà là một số học viện bình thường, học viện dành cho khu dân nghèo, sau đó cho trẻ em ở đó có thể đăng ký học. Mặc dù trong một thời gian ngắn sẽ không có bất kỳ cường giả đỉnh cấp nào xuất hiện trong số những học sinh đó, nhưng ta tin lâu dần chắc chắn sẽ có vài nhân tài xuất hiện, quan trọng nhất là họ có một tia hy vọng và một tương lai, Chúng Thần Điện chúng ta sẽ là người ban cho họ tương lai và hy vọng này, họ sẽ càng tin vào Thần Minh, tín ngưỡng Chúng Thần Điện, điều này không chỉ đơn giản là thu hoạch chính trị với chúng ta”.

Nghe y nói thế, các Thần nhìn nhau, đều khế gật đầu...

Thấy thế, Khuất Phổ và Qua Hàn đều sầm mặt, lúc này họ có cảm giác bất an.

Mặc dù Nam Tiêu đã rút lui khỏi cuộc tuyển chọn Chủ Thần, nhưng không có nghĩa là y không còn hy vọng, nếu tất cả các Chủ Thần đều có hứng thú, Nam

Tiêu có thể tiến lên bất cứ lúc nào.

Nói xong Nam Tiêu lùi sang một bên.

Lúc này, Thường Vụ Chủ Thần bỗng nói: “Vậy thì thực hiện như lời Nam Tiêu nói. Nam Tiêu, ngươi sẽ chịu trách nhiệm giám sát, đừng để đám thương nhân đó muốn làm gì thì làm, đàn áp người dân ở đớ”.

Nam Tiêu do dự, sau đó nói: “Thường Vụ Chủ Thần, chuyện này có thể đối một người thực hiện không?”

Thường Vụ Chủ Thần hỏi: “Tại sao?” Nam Tiêu nói: “Bây giờ ta và nhà họ Quân...” Thường Vụ Chủ Thần không cho là thế: “Không sao, ngươi cứ việc đi làm”.

Thất Chủ Thần lạnh lùng nói: “Nhà họ Quân là cái quái gì chứ, mặc kệ đi, cứ để chúng nhảy nhót, ngươi cứ làm việc của mình”.

Nam Tiêu nói: “Tuân lệnh”.

Thường Vụ Chủ Thần lại nói: “Khuất Phổ, Qua Hàn, hai ngươi phối hợp với hắn”.

Tim hai người rơi xuống đáy cốc, nhưng không dám nói gì, lập tức bước ra cung kính nói: “Tuân lệnh”.

Thường Vụ Chủ Thần nói: “Các ngươi ra ngoài đi”.

Sau khi ba người đi rồi, Thường Vụ Chủ Thần nói: “Thế nào?”

Mục Chủ Thần nói: “Chọn hắn vậy”.

Nhị Chủ Thần cũng nói: “Khá ổn, mặc dù hắn đã không còn tư cách tranh cử Chủ Thần, nhưng vẫn là bình tĩnh điềm đạm, không oán thán... Năng lực cũng rất xuất chúng, ta bầu cho hắn”.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận