Lọc Truyện

Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL)

Ngay lúc người đàn ông tóc bạc và những người khác đang lo lắng cho sự sống chết của Diệp Quân, âm thanh của một thanh kiếm đột nhiên vang vọng khắp vũ trụ, sau đó, biển sao kia bị thanh kiếm trực tiếp xé nát thành từng mảnh.

“Mẹ kiếp!”

Người đàn ông tóc bạc và những người khác đột nhiên bị sốc, nhưng trước khi họ kịp phản ứng thì một thanh kiếm đã trực tiếp bay vút về phía người đàn ông tóc bạc, tốc độ của hắn cực kỳ nhanh và chỉ trong chớp mắt đã đến trước mặt người đàn ông tóc bạc. Trước khi thanh kiếm của Diệp Quân chuẩn bị đâm vào giữa mày của người đàn ông tóc bạc, hắn đột nhiên cảm thấy một luồng hơi thở mạnh mẽ từ phía sau truyền đến, hắn đột nhiên quay lại và chém một kiếm, một mũi tên sao trực tiếp ghim vào lưỡi kiếm của hắn.

Bùm!

Ánh sao tan vỡ.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn, lại nhìn thấy cô gái nhỏ trước đó, lúc này cô bé đang kéo cung tên nhắm vào hắn, mũi tên kia được tạo thành từ sức mạnh của vô số ngôi sao, xung quanh cô ta là một vòng xoáy khổng lồ của những ngôi sao, những lưồng sức mạnh đáng sợ của sao trời không ngừng lan rộng, vô cùng đáng sợ.

Diệp Quân nhìn cô bé, cười nói: “Thú vị”.

Giọng nói vừa dứt, hắn đột nhiên biến mất tại chỗ.

Cô bé chợt buông tay.

Vèo!

Một mũi tên ngôi sao đột nhiên bắn xuyên qua bầu trời, trong khoảnh khắc mũi tên được bắn ra, các ngôi sao trong Thiên Hà vô tận bắt đầu quay tròn, những luồng sức mạnh ngôi sao đáng sợ dâng trào, cuối cùng như dòng nước hội tụ thành sông ào ạt đổ vào mũi tên kia.

Hơi thở của mũi tên đó đột nhiên dâng trào điên cuồng!

Diệp Quân cười nhạt, đột nhiên vung kiếm đâm ra.

Bùm!

Mũi tên kia đột nhiên vỡ vụn, nổ tung ra thành vô số mảnh sao nhỏ.

Ở phía xa, sắc mặt cô gái nhỏ thay đổi lớn, đang muốn bắn lần nữa, nhưng ngay sau đó, đồng tử của cô ta đột nhiên co rút lại, bởi vì một thanh kiếm đã chĩa vào giữa lông mày cô ta.

Trong mắt cô gái nhỏ hiện lên một tia không cam lòng, trong đó còn có một chút bướng bỉnh, tay trái của cô ta nắm chặt cây cung lớn, ngay lúc Diệp Quân cho rằng cô ta vẫn muốn ra tay thì cô ta lại giơ cao cây cung lên và nói: “Tôi đầu hàng”.

Diệp Quân: “...”

Và xung quanh, các cường giả của nền văn minh quần tinh cũng choáng váng tại chỗ.

“Mẹ kiếp!”

Người đàn ông tóc bạc đột nhiên nhận ra điều gì đó, kinh hãi nói: “Anh... Anh là cái tên phá vòng chết tiệt, anh điên rồi, một kẻ phá vòng như anh lại đến đây để tập luyện. ”.

Kẻ phá vòng!

Nghe được lời nói của người đàn ông tóc bạc, các thiên tài và yêu nghiệt của nền văn minh quần tinh ở đó đều vô cùng sửng sốt, họ nhìn Diệp Quân, đôi mắt trợn to như đèn lồng.

Bởi vì trong nền văn minh quần tinh của họ, chỉ có một kẻ phá vòng duy nhất, đó chính là chủ nhân nền văn minh của họ.

Và anh chàng trước mặt này lại là kẻ phá vòng?

Tại sao kẻ phá vòng lại đến đây...

Đây không phải là bắt nạt người khác sao?

Tiểu Tháp bỗng nhiên nói: “Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao anh không về tìm mẹ anh trước, thì ra anh cố ý đến đây để khoe khoang, tôi hiểu rồi, giàu có không trở về quê hương, như người mặc đồ gấm bước đi trong đêm, khó khăn lắm mới nâng cao thực lực của mình, chắc chẳn phải giả ngầu một lần. ”.

Diệp Quân phớt lờ Tháp Gia, hắn lấy chiếc cung lớn từ tay cô bé, nhưng cô bé vẫn cố giữ chặt đầu kia của chiếc cung, cô ta nhìn Diệp Quân, trong mắt đầy nước mắt và không chịu khuất phục.

Diệp Quân nói: “Theo quy tắc của các người thì hiện tại cái này là của tôi”.

Gô bé tủi thân nhìn hắn, nước mắt không kìm được mà chảy dài trên khuôn mặt.

Diệp Quân vẫn giật lấy cây cung, không những thế còn giật lấy chiếc nhẫn trên tay cô bé.

Cô bé càng khóc to hơn.

Diệp Quân quay người lại nhìn người đàn ông tóc bạc, giọng nói của anh ta run rẩy nói: “Anh trai à, anh chính là kẻ phá vòng!”

Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.

Người đàn ông tóc bạc nuốt nước bọt: “Anh là kẻ phá vòng, anh đến đây làm gì? Anh... không phải anh đến đây để bắt nạt người khác sao?”

Diệp Quân thành thật nói: “Tôi còn tưởng rằng các người đều là kẻ phá vòng! Không ngờ các người lại không phải... Ôi, nếu biết vậy tôi đã không tới”.

Mọi người: “...”. Người đàn ông tóc bạc đen mặt, tên này giết người còn muốn moi tim!

Diệp Quân nói: “Bây giờ tôi đã thắng, giao hết tất cả nhẫn của các người ra đây!"

“Tôi không!”

Lúc này, một người đàn ông của nền văn minh lập tức đứng dậy, hắn ta ngang ngược, trừng mắt nhìn Diệp Quân: “Muốn tiền thì không có, chỉ có một cái mạng, cậu..".

Lời còn chưa dứt, một thanh kiếm đã kề vào giữa lông mày của hắn ta.

Vẻ mặt người đàn ông kia cứng đờ, giọng run run nói: “Cậu... nghiêm túc đấy àt"

Diệp Quân nhìn hắn ta không nói một lời, hắn đâm kiếm về phía trước, khiến trán hắn ta rách một vết nhỏ, máu tràn ra.

Người đàn ông nhanh chóng lấy chiếc nhẫn của mình ra đặt lên thanh kiếm mà Diệp Quân nói: “Anh trai, quy tắc của giang hồ, giao tiền thì không được giết!”

Diệp Quân cất chiếc nhẫn đi, sau đó nhìn những người của văn minh quần tinh trên sân, vốn dĩ họ còn muốn phản kháng một chút, nhưng khi biết Diệp Quân là kẻ phá vòng, họ đã trực tiếp từ bỏ ý định đó, dù sao thì tiền tài cũng chỉ là vật ngoài thân thôi!

Họ lần lượt giao nộp nhãn của mình! Diệp Quân thu hết nhãn của mọi người đi, cuối cùng hắn nhìn người đàn ông

tóc bạc, anh ta do dự rồi nói: “Anh trai, tôi đưa nhẫn cho anh, anh có thể trả lại cây cung cho em gái tôi được không?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận