Lọc Truyện

Hổ Tế Dương Tiêu - Đường Mộc Tuyết

Chương 54

Mập mạp Kim tất nhiên không quen biết nhân vật nhỏ bé như Tần lãng, nhưng đương nhiên anh ta biết nhà họ Tần: “Cậu là con trai của Tần Đại Hải?”

“Đúng vậy ạ. Bồ của tôi đúng là Tần Đại Hải. Lúc trước vãn bối ở bữa tiệc đã từng kính rượu ngài Kim.” Tần Lãng ở trước mặt mập mạp Kim không dám thở mạnh.

Người kính rượu mập mạp Kim vô cùng nhiều. Sao anh ta có thể nhớ rõ được loại tiểu nhân vật như Tần Lãng, nhưng mà mập mạp Kim nhìn ra được Tần Lãng đang chào hỏi mình.

Ông ta hừ một tiếng: “Tôi cảnh cáo thằng nhóc nhà cậu, ngài Dương là bạn của tôi. Nếu cậu dám đắc tội với ngài Dương, những ngày tốt đẹp nhà họ Tần của cậu cũng sẽ kết thúc.”

“Tôi hiểu rồi, tôi hiểu rồi ạ.” Tần Lãng đỗ mồ hôi đầm đìa.

Rõ ràng mập mạp Kim có việc, đến đây là để chào hỏi Dương Tiêu một câu: “Ngài Dương, ở địa bàn của mập mạp tôi cậu tùy ý tiêu phí, miễn phí toàn bộ. Hôm nay tôi phải đón tiếp một nhân vật lớn ở tỉnh, tôi đi xã giao trước đây.”

Dương Tiêu gật đầu, không giữ lại. Điều khiến Dương Tiêu kinh ngạc chính là mập mạp này có mạng lưới quan hệ rất rộng, có thể nhận thức được cả nhân vật lớn trên tỉnh.”

Sau khi mập mạp Kim rời đi, Tần Lãng khí thế kiêu ngạo rõ ràng thành thật không ít. Vừa rồi được mập mạp Kim cảnh cáo khiến Tần Lãng mang theo đến sự sợ hãi tột độ.

Phải biết rằng, nhà họ Tần bọn họ ở thành phố Trung Nguyên cũng gần như là một gia tộc nhỏ trong tầng hai thượng lưu, căn bản không thể nào so sánh quy mô thương nghiệp lớn của mập mạp Kim.

“Đáng chết. Tên phế vật này làm cách nào mà quen biết được nhân vật lớn như Kim Đại Chung thế?” Tần Lãng vô cùng khó hiểu, nội tâm tức hộc máu nhưng không thể phát tác.

Đám bạn học ở hiện trường đều sợ ngây người. Trong bọn họ không ai đoán được tên phế vật có tiếng của thành phố Trung Nguyên lại khiến ông chủ sau màn của khách sạn lớn Tôn Hoàng lịch sự đến như vậy.

“Quen biết nhân vật lớn thì làm sao? Bản thân là phế vật, chung quy vẫn là phế vật. Đừng tưởng rằng có thể quen biết với ngài Kim mà không kiêng nễ gì.” Một người cười nhạo, nói.

Đám người tràn đầy đồng cảm gật đầu. Cho dù như thế nào, trong mắt bọn họ Dương Tiêu luôn là một tên phế vật, nhìn vẫn không thuận mắt nồi.

Không thể không nói, sự xuất hiện của mập mạp Kim gây ra chấn động lớn cho Đường Mộc Tuyết. Cô thật sự không đoán được Dương Tiêu sẽ quen biết một người có quy mô thương nghiệp lớn như Kim Đại Chung.

“Thằng nhóc này đúng là càng ngày nhìn càng không thấu!”

Đường Mộc Tuyết nói nhỏ.

Ở trong mắt mọi người khinh thường, Dương Tiêu ôn nhu cười: “Mộc Tuyết, anh cũng chuẩn bị một món quà cho em. Hy vọng em có thể thích nó.”

Nghe thấy Dương Tiêu cũng có món quà đưa đến, mọi người : VI, ụ trong hiện trường đêu dựng hêt lỗ tai lên, ánh mắt tỏa định phía trước.

“Tên phế vật này đừng có lấy ra một món đồ vỉa hè để lòe thiên hạ đấy. Như vậy sẽ rất buồn cười.”

“Ha ha ha ha! Tên phế vật này quen biết nhân vật lớn thì làm sao? Có lẽ người ta chưa bao giờ nghe qua tên phế vật này như vậy nên đặc biệt đến để xem tên phé vật này ra sao thôi.”

Những người này nói chuyện rất khó nghe, đều chỉ trích Dương Tiêu không ra gì. Tần Lãng càng khinh thường nhìn qua, một kẻ hèn phế vật có thể lấy ra thứ gì tốt cơ chứ?

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot-com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận