Lọc Truyện

Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Cô nhẹ giọng nói: “Kết thúc không hoàn mỹ, sao anh còn mua? Sẽ không kiếm được tiền đâu đấy.”

Diệp Bạch nhẹ nhàng sờ lên mặt cô: “Anh chỉ muốn khiến em vui vẻ, không phải muốn kiếm tiền! Em muốn viết như thế nào cũng được, nếu như kết cục không hoàn mỹ, vậy anh sẽ cùng em biến nó trở nên hoàn mỹ, hơn nữa, bây giờ không phải gia đình chúng ta có bốn người sao? Anh sẽ là cái bóng của em, và anh sẽ xuất hiện bất cứ khi nào mà em cần, cả về tinh thần lẫn về thể chất.”

Anh nói như vậy, một cách vô tình.

Nhưng Lục U lại xúc động, hồi lâu, cô ngẩng mặt lên nhẹ giọng nói: “Cho nên mỗi ngày anh đều đối xử với bản thân như thế sao? Đang chờ người may mắn đó à? Lỡ như lại thu hút được một cô bé khác thì sao đây?”

“Đưa tới anh cũng không thèm để ý đâu đấy nhé!”

Diệp Bạch nhìn mặt Lục U, cô điềm đạm bình tĩnh, anh nhịn không được hôn cô một cái.

Anh nói: “Lục U, anh cũng sợ, anh sợ trước khi đón em về, hoặc là hói đầu hoặc là mất đi chức năng cơ thể, thêm cả cuộc sống vợ chồng cũng không thể làm cho em hài lòng, vậy làm sao bây giờ?”

Lục U nhẹ nhàng túm tóc anh, muốn nhìn xem có phải là tóc giả hay không.

Anh cứ để cô nghịch ngợm, cuối cùng theo động tác của cô chôn vào trong lòng cô, dù có bị châm chọc cũng không chịu đứng lên.

Lục U vỗ nhẹ anh: “Diệp Bạch!”

Diệp Bạch thuận theo cằm cô, hôn tới hai má, cuồng nhiệt đến đáng sợ.

Anh là một người đàn ông đẹp trai xuất sắc, dáng người chuẩn, đôi tay lại còn đẹp, sáng sớm đã như thế này... Lục U cũng không thể đứng vững, hôn được một nửa, Diệp Bạch nhỏ giọng nói: “Anh đi khóa cửa! Bị người ta bắt gặp, có nói thế nào cũng không tốt.”

Lục U hơi do dự.

Diệp Bạch không cho cô suy nghĩ, hai ba bước anh đã đến khóa cửa, sau đó tranh thủ thời gian làm một hồi, anh cũng chỉ dám làm một lúc, lâu như vậy rồi, cũng chỉ tốn chừng mười phút đồng hồ để bọn họ hoàn thành lần đầu tiên.

Làm xong, thời gian nghỉ ngơi cũng không có, dùng khăn giấy tùy ý lau chùi rồi mặc quần vào.

Lục U bị anh làm cho khó chịu.

Diệp Bạch biết cô không được thỏa mãn, phụ nữ tới chậm, căn bản không đủ thời gian.

Anh hôn cô, sốt ruột nói: “Đã lâu lắm không làm rồi!”

Lục U đạp anh xuống, bảo anh đi nhanh lên, Diệp Bạch cũng không tức giận... Lúc gần đi còn hôn cô một cái: “Em nghỉ ngơi thêm một lát đi! Nếu đau thì anh mua cho em một ít thuốc mỡ.”

Gần sang năm mới, Lục U nào có mặt mũi để anh đi mua.

Cô nói không đau.

Sau khi đuổi người đi, cô đi vào phòng tắm dọn dẹp.

Thật ra là đau.

Lâu lắm rồi không làm, rất đau.

Cô cũng biết, sở dĩ cô không thỏa mãn, vừa bởi vì đau bởi cũng vừa vì cảm giác không mãnh liệt, lại còn lén lút khẩn trương... Không chỉ cô, chính Diệp Bạch cũng không thỏa mãn, nhưng anh lại rất vui.

Lục U khẽ vuốt ve cánh môi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen Hot. Vào google gõ: Metruyen Hot để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận