Lọc Truyện

Hoàng Gia Tiểu Kiều Phi

Kể từ khi Tề Vinh Hoa hiến kế kêu Tự Cẩm trốn trong Di Cùng hiên tránh nạn, mặc cho bên ngoài huyên náo long trời lở đất, trong cung của nàng giống như thế ngoại đào nguyên, không bị liên lụy chút nào.

Lần này có hoàng hậu chủ trì thẩm án, nàng lại có lý do dưỡng bệnh không ra khỏi cửa, mặc dù có người muốn họa thủy đông dẫn đều bị hoàng hậu gạt bỏ hết. Nàng cũng quả nhiên không phụ kỳ vọng của hoàng hậu, mấy ngày này mặc dù hoàng đế ngày ngày đến thăm tiểu công chúa nhưng cũng không bỏ qua sang thăm người trong Di Cùng hiên, cuối cùng không để cho quý phi một mình độc diễn.

Nghỉ ngơi bốn năm ngày, bệnh của Tự Cẩm cũng đã khỏi hẳn, nhưng nàng vẫn nói mình còn bệnh với bên ngoài.

Bên ngoài ồn ào như vậy, nàng cũng không muốn liên lụy vào chút nào.

Từ lúc Nhạc Trường Tín biết rõ Hi Uyển Nghi bị bệnh, mỗi ngày hắn ta lại thay một phần thức ăn mới mẻ đưa đến, Tự Cẩm cũng cảm thấy mình béo lên không ít. Tuổi này đúng là giai đoạn trổ mã, nàng cũng cảm giác quần áo của mình đã hơi chật, nhất là hai phần trước ngực.

“Buổi tối còn muốn ăn hai món cua biển rang mật me, khoai tẩm mật nướng nữa.” Tự Cẩm vỗ bụng ăn cực kỳ thỏa mãn, gần đây thèm ăn thịt, không thịt không vui, quả thực là thực tủy biết vị mà.

Cũng không biết như thế nào liền thèm ăn như thế, giống như con chó nhỏ thấy cục xương vậy. Từ khi tiến cung tới giờ đây vẫn là lần đầu tiên không tiết chế được ham mê ăn uống.

“Cua nên ăn ít vì tính lạnh, đối với thân thể không tốt. Hoàng thượng nói cách năm ngày mới cho phép Ngự Thiện phòng làm một món cho người.” Vân Thường mang người thu dọn bàn, “Nếu người muốn ăn hải sản, hay là buổi tối thêm một phần tôm bóc vỏ xào rau, lại thêm canh vịt nữa, người thấy sao?”

Tự Cẩm có cảm giác không ăn không hạnh phúc, ôm bụng nói: “Ta đâu phải người ốm yếu gì, ăn một lần cũng không sao đâu.” Món cua do Nhạc Trường Tín làm quả nhiên là cực kỳ thơm ngon, hương vị hấp dẫn vô cùng.

Nhìn dáng vẻ này của chủ tử, Vân Thường bất đắc dĩ cười cười, dâng lên một ly trà gừng táo đỏ, “Hoàng thượng đã nhắc nô tỳ, nếu ăn cua sẽ phải bắt người uống một ly trà gừng, biết rõ người không thích trà này nên nô tỳ đổi thành trà gừng táo đỏ, chủ tử cũng không thể lại tìm lý do từ chối, nếu không nô tỳ không có cách nào ăn nói với Hoàng thượng.”

Tự Cẩm chỉ còn cách nhận lấy ly trà. Trong viện của nàng mấy người này đều bị Tiêu Kỳ đánh mà kinh sợ. Lời hắn nói ra là lệnh, không ai dám bằng mặt không bằng lòng. Vân Thường quả nhiên nhìn chằm chằm nàng uống hết mới thở phào nhẹ nhõm, “Chủ tử cũng không nên trách nô tỳ, ai bảo lần trước người tham ăn cua đau bụng bị hoàng thượng bắt gặp chứ.”

Bị vạch trần lịch sử đen tối, Tự Cẩm còn có thể nói gì đây?

Lập tức nói sang chuyện khác, hỏi: “Hoàng thượng nói ngày hôm nay tới đây à?” Bấm tay tính toán, Tiêu Kỳ ngủ lại hậu cung cũng có mấy ngày. Người này giống hệt Ninja rùa, từ hoàng hậu lăn qua lăn lại quý phi, chính mình tỏ ra tín nhiệm hoàng hậu không để ý tới việc gì. Vì khiến người khác tin phục, ngay cả ngủ lại cũng không chịu. Trước kia còn sẽ ở Di Cùng hiên nghỉ lại, lần này ngay cả Di Cùng hiên cũng không chịu ở qua đêm, chỉ gặp nàng một chút là đi liền, giống như đang bị chó rượt vậy.

Được rồi!

Người này đối với người khác ngoan tuyệt, đối với chính mình còn ác độc hơn, thật sự là không phục cũng không được.

“Vâng, lúc Quản công công đến báo thì chủ tử đang nghỉ trưa, do đó ông ta cũng không quấy rầy, chỉ báo tin rồi trở về luôn.” Vân Thường trong lòng liền tính toán Hoàng thượng cũng đã có mấy ngày không ngủ lại, trong phòng này cũng nên dọn dẹp một chút để bay bớt vị thuốc ra ngoài mới được.”Chủ tử, trong sân hoa nở rất tươi đẹp, người đi ngắm hoa, nô tỳ dọn dẹp trong phòng một chút.”

Tự Cẩm: …

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận