Lọc Truyện

Hoàng Gia Tiểu Kiều Phi

Đồng Ý không nhận quả tùng tử tẩm đường mà ăn hai cái bánh long nhãn do Phong Cảnh Minh đưa thêm nói: “Hi Tần chủ tử bên kia vừa gọi thức ăn gì, làm y như thế một phần cho ta.” Trước kia Hoàng thượng không quá thích mấy đồ ăn vặt ngọt này nhưng dạo này tâm trạng không tốt, nếu dâng lên Hoàng thượng cũng sẽ ăn vài miếng.

Dù sao chỉ cần là thức ăn trong thực đơn của Hi Tần nương nương, Hoàng thượng sẽ không trả về. Chuyện này rất hiếm thấy, ai có thể ngờ trong hậu cung này người hiểu rõ khẩu vị Hoàng thượng lại là vị Hi Tần vừa mới tiến cung kia.

Phong Cảnh Minh đã chuẩn bị đầy đủ từ sớm, chỉ vào khay thức ăn ba tầng chạm trổ hoa lá, chim muôn vừa đặt trên bàn, mở từng tầng từng tầng cho Đồng Ý xem, vừa nhìn vừa nói: “Thức ăn trong này đều là chính tay sư phụ tiểu đệ nấu, tiểu đệ tự mình cất vào, không có chạm qua tay người thứ ba, ngài cứ yên tâm.”

Đồ ăn thức uống luôn phải cẩn thận, Nhạc Trường Tín trông coi gian bếp còn quan trọng hơn so với mạng của hắn ta. Trước đây phần lớn thức ăn của Hoàng thượng đều do hai bếp bên kia làm, hắn ta không thể nhúng tay vào việc gì. Bây giờ đồ ăn thức uống của Hoàng thượng lại phần lớn do hắn tự làm cho nên hắn cảnh giác không để một con ruồi bay vào. Nghe nói hôm trước có tiểu thái giám giở trò quỷ trong bếp, bị Nhạc Trường Tín bắt tại chỗ, không nói một lời bèn cầm tay tiểu thái giám kia đưa vào trong bếp lò. Hai tay bị đốt cháy thành than. Sau chuyện đó, không ai dám giở trò trong gian bếp của Nhạc Trường Tín, mọi người đều biết rõ họ Nhạc này là kẻ rất ngoan tuyệt.

Đồng Ý ăn xong bánh, lau miệng rồi nói với Phong Cảnh Minh: “Ngày hôm nay có thêm một phần cơm, hẳn là bên Hi Tần chủ tử kêu nhiều đây.”

Phong Cảnh Minh cười mỉm, nhưng trong miệng hắn ta từ đầu cho tới giờ không hề nhắc tới vị chủ tử nào, nghe Đồng Ý hỏi hắn như thế cũng chỉ nói: “Chuyện này nô tài cũng không biết, khẩu vị Hi Tần nương nương xưa nay cũng thế, hôm nay thích ăn món này, mai lại thích ăn món khác, lúc nhiều lúc ít, không có tiêu chuẩn.”

Đồng Ý biết rõ Phong Cảnh Minh không nói thật nên cũng không đáp lại mấy lời khách sáo của hắn ta. Tiểu tử này đi theo Nhạc Trường Tín, miệng còn giữ kín hơn so với cửa bếp. Hắn ta mang hộp cơm đi về, hộp cơm lớn ba tầng, có lẽ tâm trạng Hi Tần chủ tử không tốt lắm đây. Chẳng lẽ Di Cùng Hiên xảy ra chuyện gì chăng?

Hi Tần chủ tử là một người thú vị, mỗi khi tâm trạng không vui sẽ ăn rất nhiều, ăn no xong lại đi loanh quanh trong phòng để tiêu thực. Cho nên muốn biết tâm trạng chủ tử có vui hay không cũng không cần phải đi hỏi, chỉ cần thông qua đồ ăn của Ngự thiện phòng cũng hiểu được.

Hắn ta bưng hộp cơm trở về Sùng Minh Điện. Quản Trường An vẫn còn đứng ngoài cửa, vừa nhìn thấy Đồng Ý bưng theo hộp cơm lớn như vậy về cũng ngẩn ra, ơ, Hi Tần chủ tử không vui rồi.

“Sư phụ, lúc nào đưa vào?”

“Hoàng thượng còn chưa gọi, cứ chờ đi.” Quản Trường An đứng ngoài cửa hơn một canh giờ , hai chân cũng tê cứng, cũng không biết trong thư Hi Tần viết gì, chuyện tốt hay là chuyện xấu đây.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận