Lọc Truyện

Huyền Thoại Trở Về - Diệp Tu

 

Mọi người thật sự muốn cúng bái chết đi sống lại rồi, ngay cả Nguyệt Trung Miên không thừa nhận cũng không được, tẽn này ở cái đẳng cấp vốn không thế làm được như cấp 10 lại dùng kỹ năng ngang tàng của mình kéo cả bảy con nhện, chuyện này vượt quá lẽ thường rồi.

“Người anh em, kỹ thuật pháp SƯ chiến đấu của ông thật Sự… quá bá đạo.” Điền Thất lần này không hề có ý lấy lòng, nếu hằn không nói một câu như thế, hẳn thật sự sẽ kiềm nén đến nội thương.

“Ha hả, tàm tạm thôi.” Quân Mạc Tiếu bị bảy con nhện bao quanh, đâm bổ ché chém, vẫn cứ thành thạo như cũ. Bọn Điền Thất không thế không biết ngượng đứng xem nữa, cũng xông lên. Bọn họ đều là dân lão luyện, biết khống chế thù hận đúng lúc, sẽ không rối loạn tiết tấu Quản Mạc Tiếu lùa quái, vốn cho rằng bảy tiếu quái rất khó ứng phó, CUỐI cùng lại dễ dàng tiêu diệt. Nhưng cả đám biết rõ, sự thoải mái này được thành lập dựa trên sự phát huy biến thái của tên nào đấy, không có tên này, căn bản sẽ không có cục diện như thế.

Báy con nhện bị diệt hết, chợt nghe được một tiếng rít kì quái, BOSS đầu tiên rực rỡ ra sân. Mọi người vẫn chưa thấy em nhền nhện nào, chỉ nghe được tiếng rít, song thấy một màn sương mù màu tím phun ra.

“Là độc của nhền nhện.” Điền Thất hô lớn, màn sương mù màu tím này xuất hiện đột ngột, phạm vi lại rất lớn, có hai người không thể né tránh, vội vàng chạy qua một bên sử dụng thuốc giải độc, dùng rồi vẳn chưa hết kinh hãi, thanh máu cứ ào ào tụt xuống như cũ.

“Sao lại vô dụng?” Hai người hoảng sợ.

“Thuốc giải độc cấp thấp.” Diệp Tu

nói.

“Móa!”Hai người đồng thanh mắng, bọn họ cấp thấp chừa từng đến đây, sau cấp cao mới trờ về càn quét phó bản sẽ không gặp vấn đề này. Lúc đó đắng cấp của bọn họ hoàn toàn chèn ép đám quái này, chút độc của chúng cũng không để vào mắt, căn bản không nghĩ tới việc giải độc. Nhưng hiện tại, tỉ mỉ chuẩn bị thuốc giải độc, kết quả trong thời điếm mấu chốt chiến đấu với BOSS lại không dùng được, đảy chẳng phải là chơi xấu nhau sao?

Quân Mạc Tiếu phất tay quăng cho hai kẻ máu mỏng bọn họ mỗi người một cái Trị Liệu, xong rồi phóng ngay về phía BOSS, đồng thời bắt đầu chỉ huy Điền Thất và Nguyệt Trung Miên không bị trúng độc, vung mâu chỉ sang một hướng hô to: “Điền Thất đứng ở góc 1 giờ, Tiếu Nguyệt Nguyệt đứng ở góc 4 giờ.”

‘Tiếu Nguyệt Nguyệt…/’ Nguyệt Trung Miên suýt nữa hộc máu, nhưng hiện tại không phải lúc so đo, Điền Thất không hỏi câu nào đã chạy đến vị trí 1 giờ, Nguyệt Trung Miên cũng nhanh nhẹn vào vị trí. BOSS số một nhảy ra giữa màn sương độc, nó cao lớn mạnh mẽ, to hơn gấp hai lần những con nhện thường.

Loại quái vật có kích cỡ to lớn thế này, người chơi muốn chặn đánh rõ ràng dễ hơn so với loại quái nhỏ bé như Ám Dạ Miêu Yêu, nhưng to xác thì có ưu thế khác: với loại quái này vô luận là kỹ năng đánh văng lên không hay những kỹ năng làm di dời vị trí của chúng đều bị giảm hiệu quả, giảm nhiều hay ít còn phải xem cụ thể trọng lượng và lực công kích của nó.

BOSS số một đối với người chơi hiện tại đã là quá khổng lồ, Quân Mạc Tiếu ra chiẻu tuy trúng, nhưng không “xi nhẽ” gì, hiển nhiên loại công kích bình thường này chẳng tạo được chút hiệu ứng văng xa với nó.

Với kinh nghiệm phong phú, Diệp Tu sẽ không bất ngờ với chuyện này, ngón tay liên tục gõ, Quân Mạc Tiếu lại đâm tiếp bốn cái qua. Con nhện to rít lên một tiếng, ngóc đầu phun một màn sương mù dày đặc qua, Quân Mạc Tiếu sớm đã xoay người nhanh chân chạy mất.

BOSS này tuy kích cỡ lớn, nhưng hành động tuyệt đối không chậm hơn nhện thường mà lực nhảy vọt còn hơn người, nhảy lẽn muốn Thái Sơn Áp Đính Quân Mạc Tiếu. Quần Mạc Tiếu xoay người lăn tránh, bị gọi là ‘Tiếu Nguyệt Nguyệt” – Nguyệt Trung Miên đứng cô đơn một bên: “Ế, mày bảo tụi tao đứng đã rồi tự chơi một mình hả?”

“Hai ông bên kia, một ông đi đến vị trí 7 giờ, ông còn lại đi đến vị trí 9 giờ.” Diệp Tu kêu lên.

“Khoảng cách bao nhiêu?” Hai người vừa chạy vừa hỏi.

Bán kính 2 mét!” Diệp Tu nói.

Sau khi hai người đứng vào vị trí, bốn người đã đứng thành một vòng tròn, đối mặt nhau mà không biết rốt cuộc đang làm gì. Nhìn hắn vẫn một mình đánh Boss, chẳng lẽ đang sắp xếp chỗ ngồi đế bọn họ ngồi xem biếu diễn?

Quân Mạc Tiếu né trái né phải, dẫn theo BOSS chạy về phía bên này, bốn người vội vàng chuẩn bị nghênh chiến, Boss vào lúc này lại đột nhiên nhảy lên, nhảy rất cao, sẳp rơi xuống đè bẹp Nguyệt Trung Miên, Nguyệt Trung Miẻn vội vàng tránh ra định trốn mất, kết quả nghe được Diệp Tu kêu lên: “Đừng nhúc nhích!”

Báo thù! Tẽn này đang mượn cơ hội báo thù mình đây. Nguyệt Trung Miên chỉ thấy trong lòng đã rõ, không chút suy nghĩ bơ luôn Diệp Tu, lăn một cái tránh ra, kết quả ngẩng đầu lẽn nhìn, Quân Mạc Tiếu đã sớm dùng một chiêu Thiên Kích đâm một phát vào bụng BOSS. Kỹ năng chuyên đánh văng Thiên Kích này mạnh hơn so với công kích thường rất nhiều, nhện ta trúng chiêu, bị chặn trên không, hướng di chuyến đã bị dời. Tuy hiệu quả đánh văng của Thiên Kích không nhiều, nhưng bản thân quái đang lơ lửng, dẫn đến hướng bay thay đổi, lúc rơi xuống đã rơi vào giữa vị trí bốn người đang đứng.

“Điền Thất Đá Trước, vị trí chín giờ Đâm Liên Chớp, vị trí bây giờ Đánh Lui, Tiếu Nguyệt Nguyệt mau về vị trí!” Diệp Tu cùng tổ đội vào phó bán với họ đã lâu, sớm thấy rõ kỹ năng nghề nghiệp mà họ đã học, lúc này bố trí xong bao vảy cả kỹ năng dùng thế nào cũng chỉ huy luôn.

Điền Thất xông lên Đá Trước, đó là kỹ năng của nhà quyền pháp, có tác dụng đấy quái lùi về sau, với BOSS lớn tuy bị giảm hiệu quả, nhưng vẫn có thế khiến nó dịch chuyển một chút.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot-com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận