Lọc Truyện

Huyền Thoại Trở Về - Diệp Tu

 

Lúc đám người Lam Hà rời khỏi phó bản, Hệ Châu và Đăng Hoa Dạ vẳn đang chờ ngoài cửa. Từ lúc đội ngũ lên TV hal người đã bội phục sát đất rồi. Bọn họ vốn thành viên ban đầu của đội ngũ đấy, hoàn toàn hiếu rõ thực lực của đội, trăm phần trăm xác nhận nguyên nhân khiến thành tích tăng cao năm phút chính là Quản Mạc Tiếu.

Đăng Hoa Dạ trước đấy vẫn rất nghi ngờ Quân Mạc Tiếu lúc này khá xấu hổ, sau chỉ lúng ta lúng túng phun ra một câu: “Thật là đại thần a, sùng bái sùng bái, trước đây đã thất lễ.”

Bên kia, Hệ Châu nghe ngóng từ Lôi Minh Điện Quang quá trình qua bản ra sao, Lôi Minh Điện Quang nói đến nước miếng văng tung tóe, Vản Quy và Tri Nguyệt Khuynh Thành đứng cạnh ngó sang liên tục: ông mịe nó chém dữ vậy? Chém kiểu này phó bản chỉ cần 10 phút đã qua rồi.

“Được rồi, hiện tại kỷ lục phó bản đã phá rồi.” Diệp Tu nói với Lam Hà.

“Đúng vậy đúng vậy, lợi hại lợi hại.” Lam Hà liên thanh ứng đạo.

“Ông bạn à…” Diệp Tu muốn nói lại

thôi.

“ở đây ở đây!”

“Đồ a!” Diệp Tu nhắc.

“Đồ gì? À à! Ông xem, tui vui quá nên quẽn luôn.” Lam Hà chợt hiểu ra người ta đang đòi những thứ đã hứa hẹn, “Hệ Châu, đồ đâu?”

Lam Hà khõng mang theo thứ đó bên người, là cậu sau khi xác nhận phó bản có thế phá thì bảo Hệ Châu đi lấy.

Sự di động, nhảy cao, tốc độ công kích của nhân vật trong Vinh Quang đều chịu ảnh hưởng khá lớn từ trọng lượng cơ thể, thế nên những lúc cần thực lực mạnh nhất như phá kỷ lục phó bản hoặc pk, mọi người đều phải tận lực gọn nhẹ ra trận.

Hệ Chảu cầm đồ đến xin giao dịch với Quân Mạc Tiếu, Diệp Tu đồng ý xong, đồ vật được đặt lẽn bảng giao dịch, rõ ràng là 72 cái tơ nhện cường lực, 2 cái mề đay Mithril và 8 răng nhọn của Sói Trâng.

“Sao thế?” Diệp Tu khó hiếu, đây rõ ràng là giá ban đầu hẳn đưa ra, không phải giá đã bị trả giá.

“Ống anh chỉ cần một lần đã đưa kỷ lục nhanh lẻn 5 phút, chẳng biết đã giúp tụi tui đỡ mệt bao nhiêu đâu.” Lam Hà nói.

“À, ra là thế!” Diệp Tu dở khóc dở cười. Hắn cần những vật liệu này không phải vì mưu cầu tiền bạc, mà tất cả chí vì tạo nên ô Thiên Cơ. Hắn vốn chí cần 24 cái, hét lên đến 72 là vì đế chừa một khoảng trả giá, mưu tính rõ nhiều, kết quả bây giờ người ta cam tâm tình nguyện cho luôn 72 cái. Hàng cho không ai chẳng muốn? Diệp Tu không khách sáo lấy hết. Hơn nữa lời của Lam Hà cũng rất có lý. Kỷ lục một lần đã lên 5 phút, quá thật bớt giúp bọn họ không ít chuyện, không có chênh lệch 5 phút này, bọn họ không biết còn phải đấu bao nhiêu lần với công hội khác đây.

“Cảm ơn a!” Diệp Tu nói.

“Đừng khách sáo, ỏng anh xem thử…” Lam Hà lời vừa mới nói nửa lời, chợt nối điẽn.

Rút! Sao rút rồi? Tên này thế nhưng nhận hàng xong đã rút thẳng khỏi công hội. Lam Hà còn đang định bắt đầu lôi kéo người này ở lại công hội của họ đây. Cho nhiều đồ như vậy, một mặt là trả công phá phó bản, mặt khác là do đã xác định người nọ là siêu cấp đại cao thủ, đáng phải mua chuộc.

Mình biết ngay mà! Lam Hà căm giận nghĩ lại, bàn giá cả sẽ biến thành một vụ giao dịch, lôi kéo cao thủ hắn nên bàn cảm tình chứ!

‘Tui xem cái gì?” Diệp Tu vừa rút khỏi công hội, vẫn đang hỏi nửa câu vừa rồi của Lam Hà.

“Có rảnh thì thường xuyên liên lạc, sau này hợp tác nhiều hơn.” Lam Hà uế oải nói.

‘Được.” Diệp Tu nói.

“ông anh có muốn đánh phó bản không? Thiếu người không? Thiếu bao nhiêu ông cứ mở miệng, tui kêu thêm cho ông.” Lam Hà nói.

“À, trước mắt thì không cần, tui có việc khác phải làm, đi trước đây!” Diệp Tu nói.

“ừ ừ, tạm biệt tạm biệt.” Lam Hà rơi lệ đầy mặt nhìn theo Quân Mạc Tiếu rời khỏi, đám Lôi Minh Điện Quang, Hệ Chảu đã nhìn thấy tin tức “Quân Mạc Tiếu rút khỏi công hội” của hệ thống từ sớm, còn đang kinh ngạc, thấy người đi mất lập tức hỏi thăm.

“Sao lại rút?” Vân Quy hỏi.

“Xong chuyện thì rút thôi.” Lam Hà tức giận.

“Vì sao không giữ hăn lại?” Hệ Châu hỏi.

“Kỹ thuật của hắn kìa, thao tác rời hội còn nhanh hơn cả tui nói chuyện.” Lam Hà nói.,

Vụ này cũng bàn về tốc độ thao tác hả? Cả đám trợn mắt há mồm, Lam Hà hẳn là tức đến ngu người rồi!

“Muốn lôi kéo cao thủ thế này, không thế chỉ dùng ưu đãi, với trình độ của hẳn, chuyện đã giúp đều tương xứng với những ưu đãi ông đưa ra, thế nên hắn ra giá cũng không mềm tay. Phải quan hệ nhiều hơn, tranh thủ tình cảm.” Hệ Chảu nói.

“Đúng a! Tul vốn nghĩ vậy đó, thế sao mà…” Lam Hà buồn bực tổng kết cho mọi người nghe bản thân đã làm gì khiến cho hoạt động phó bản vốn nên thành lập tình hữu nghị cách mạnh lại trờthành một vụ giao dịch.

“Ai ai, nếu không xài mỹ nhân kế đi, mau thông báo lão đại bảo anh ấy điều vài mỹ nữ qua.” Lôi Minh Điện Quang nói.

“Khụ khụ.” Có người ho khan vài cái.

“Sau đấy phối hợp hành động với Tri Nguyệt.” Lôi Minh Điện Quang bổ sung.

Tri Nguyệt Khuynh Thành hết biết nói gì luôn, chỉ nhìn theo bóng dáng chưa biến mất hoàn toàn của Quân Mạc Tiếu.

“Tri Nguyệt em cứ nhìn về hướng kia nha? Chẳng lẽ em…” Hoa Đăng Trong Đêm chạy quanh Tri Nguyệt Khuynh Thành hai vòng.

“Em đã không chờ đợi được nữa muốn ra tay ngay?” Lôi Minh Điện Quang nói.

Tri Nguyệt Khuynh Thành không thèm để ý mấy thứ này, lẳng lặng bảo: “Mấy anh không thấy tên này mạnh có chút quá đáng ư?”

Cả đám ngấn người, lập tức im lặng.

“Mấy người chúng ta, cũng được xem như cao thủ trong Vinh Quang nhỉ? Giả sử chúng ta không phải, Lam Hà chắc chắn cũng được tính mà đúng không? Nhưng em thấy trình độ của tên này còn cao hơn hẳn, thế thì hẳn là cao thủ cấp bậc gì?” Tri Nguyệt Khuynh Thành nói.

“Khụ khụ, đã lảu rồi anh không chơi acc nhỏ …” Lam Hà nói.

“Tất cả đều là acc nhỏ.” Tri Nguyệt nhắc nhở.

“Vũ khí của hẳn tốt hơn anh, anh đoán là đồ cam.” Lam Hà nói.

“Hắn vẫn chưa chuyến nghề.” Tri Nguyệt lại nhắc nhở, tóm lại mọi người đều có ưu khuyết bố sung nhau.

“Được rồi anh thừa nhận, trình độ của tên này e rằng cao hơn anh.” Lam Hà phát hiện mặt mũi của mình khõng giành về được nữa rồi, “Chẳng qua người chơi Vinh Quang rất nhiều, có cao thủ tiềm tàng thế này cũng không quá bất ngờ nhí? Mọi người cũng chẳng phải chưa thấy qua, ví dụ như Thùy Dương Quấn Bờ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen Hot. Vào google gõ: Metruyen Hot để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận