Lọc Truyện

Kết Hôn Nhanh Chóng

Đinh Cẩn không bỏ lỡ sự kinh ngạc trong mắt Cao Thanh Thu, khóe miệng không tự chủ nhếch lên.

Vũ Minh Hân nhìn lấy Cao Thanh Thu, vô cùng nhiệt tình nói: “Thanh Thu, sắp khai giảng rồi, lúc tựu trường, chúng ta cùng đi báo danh chứ?”

Cao Thanh Thu nói: “Không cần đâu.”

Cùng người phụ nữ này đi báo danh?

Trừ phi não cô bị úng nước rồi.

Dù bộ dáng lạnh nhạt của Cao Thanh Thu như thế, Vũ Minh Hân cũng chưa từ bỏ ý định, “Thanh Thu, chuyện lúc trước mình biết lỗi rồi, nhìn tại trước kia, cậu tha thứ cho mình, có được hay không?”

Thật giống như cô ta chẳng qua là không cẩn thận phạm sai lầm, cũng không phải cố ý muốn tổn thương Cao Thanh Thu.

Cao Thanh Thu lúc trước còn thân với Vũ Minh Hân, thì luôn là tin tưởng cô ta, cảm thấy Vũ Minh Hân là người tốt, nhưng là bây giờ…

Cô nhếch khóe miệng, “Muốn tôi tha thứ cho cô? Được! Chờ cô cạo sạch tóc trên đầu, bày tỏ một chút thành ý, tôi liền tha thứ cô.”

Nói như vậy dĩ nhiên là cố ý gây khó khăn, Vũ Minh Hân cũng không khả năng thật sự đi cạo đầu, cô ta nhìn Cao Thanh Thu, lúng túng nói: “Thanh Thu…”

“Đừng gọi tôi như vậy, chúng ta không quen.” Cao Thanh Thu không muốn cùng cô ta nói nhảm, lạnh như băng đi ra ngoài.

Hoa Ngọc Thành nhìn Đinh Cẩn và Vũ Minh Hân một cái, nói với Lý Sơn: “Chúng ta cũng đi thôi!”

Đinh Cẩn nhìn lấy bóng lưng của Cao Thanh Thu, phát hiện mình bây giờ trúng độc rất sâu, dù là Cao Thanh Thu như vậy nói một cách lạnh lùng, hắn đều cảm thấy cô vô cùng xinh đẹp.

Hắn gần đây càng ngày càng hối hận đã cùng Cao Thanh Thu nói chia tay.

Vũ Minh Hân nhìn lấy bộ dáng tiêu sái của Cao Thanh Thu, có chút tức giận, không nhịn được liền muốn nói xấu Cao Thanh Thu: “anh nhìn cô ấy như vậy, hiển nhiên là không muốn tha thứ cho em.”

Đinh Cẩn cũng không giống dễ nói chuyện như thường ngày , hắn nhíu mày, ngữ khí lãnh đạm thờ ơ: “Không phải là chính cô nói, cô ấy rất dễ dụ sao?”

Hắn những lời này, chặn đến Vũ Minh Hân không dám nói nhiều một cái Cao Thanh Thu không tốt.

Cao Thanh Thu đi theo Hoa Ngọc Thành tiến vào phòng ăn, người mời Hoa Ngọc Thành ăn cơm đã đến, là một người đàn ông mập mạp, bên người còn manh theo một người thật cao gầy chắc là trợ lý, nhìn thấy Hoa Ngọc Thành, người đàn ông mập vội vàng đi tới, khom lưng theo sát Hoa Ngọc Thành bắt tay, ” Chào Hoa Gia.”

Sớm đã từng nghe nói tên của Hoa Ngọc Thành, mọi người đều biết anh, nhưng người không biết anh không gọi thẳng tên mà kính trọng gọi anh một tiếng Hoa gia….

Không phải là bởi vì anh lớn tuổi, mà là bởi vì thân phận của anh bày ở nơi đó.

Nhưng mà, chính mắt thấy được Hoa Ngọc Thành bản thân thời điểm, vẫn để cho người có chút ngoài ý muốn.

Không người nghĩ đến, anh thoạt nhìn, lại còn trẻ như vậy?

Hoa Ngọc Thành nói: gọi thẳng tên là được rồi không cần khách khí như vậy.”

“Đâu có đâu có.” người đàn ông mập nói: “Đều là phải.”

Có thể cùng Hoa Ngọc Thành ăn cơm, ông ta cảm giác vô cùng vinh hạnh.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận