Lọc Truyện

Một Thai Bốn Bảo, Mommy Bà Trùm Cưng Chiều Vô Đối

“Hà Sở là người mang thai hộ sao?” Lãnh Hoài Cẩn rất ngạc nhiên nhìn Khương Niệm Oản. 

Khương Niệm Oản cười lạnh: “Nghe nói năm đó Hà Sở theo đuổi anh cũng si mê lắm, có lẽ Lãnh Hoài Sân nghĩ anh có thiện cảm với cô ta, vì vậy cố ý chán ghét anh nhỉ, rồi bắt Hà Sở tới mang thai hộ, sau đó trước khi chết còn lừa anh nói đứa trẻ trong bụng Hà Sở là con của anh ta và Hà Sở.” 

“Gã ta đúng là một tên biến thái, lúc trước chị bị gã ta nhốt, gã đã đưa chị đi làm phẫu thuật đông lạnh trứng.” 

Vì vậy, thật ra Lãnh Diên là con của Lãnh Hoài Sân và Khương Niệm Đồng. 

Lãnh Diệp cảm giác tam quan của mình đã võ vụn, Lãnh Hoài Sân đúng là còn biến thái hơn anh ta nghĩ rất nhiều. 

Lãnh Hoài Cẩn nghe xong im lặng rất lâu. Cô gái thích anh vì anh mà bị anh trai của anh làm nhục tổn thương, dù anh không có tình cảm với Khương Niệm Đồng, thấy kết cục như vậy trong lòng anh cũng không dễ chịu. 

“Anh Cẩn, muốn ra ngoài uống rượu không?” Lãnh Diệp thấy có hơi không đành lòng, lên tiếng muốn bảo Lãnh Hoài Cẩn cùng ra ngoài uống rượu. 

Lãnh Hoài Cẩn khẽ gật đầu: “Gọi cả Yến Hồi và Trác Thính Phong, cậu cũng lâu không về thì uống rượu với hai người họ đi.” 

Dừng một chút, anh nhíu mày bổ sung: “Cũng gọi cái tên Cổ Trường Đình kia đi.” 

Cố Trường Đình là một người thông minh, nhanh nhạy, có đôi lúc thủ đoạn còn rất nham hiểm. Biến thái hiểu rõ suy nghĩ của biến thái, không chừng anh ta có cách tìm 

được Lãnh Hoài Sân. 

*** 

“Vị Ương, vậy em nghỉ ngơi cho tốt, anh về trước đây, ngày mai lại tới thăm em.” 

Đưa Thẩm Vị Ương về nhà họ Lục, Cố Trường Đình chào tạm biệt với cô sau khi ăn bữa tối ở nhà họ Lục. 

Bà cụ Lục lập tức nói: “Muộn vậy rồi còn đi làm gì, đừng đi nữa, ở lại… 

” 

“Tôi tiễn anh.” Lục Vân Sâm kịp thời ngắt lời bà cụ Lục, kéo Cố Trường Đình đi ra ngoài. 

Cố Trường Đình liếc nhìn Thẩm Vị Ương đang ngẩn người, biết lúc này mình không thể nóng vội nên không nói thêm gì, ra ngoài cùng Lục Vân Sâm. 

Bà cụ Lục không vui nhìn Khương Ly, cả giận nói: “Con xem con trai ngoan con dạy kìa, không biết lớn nhỏ.” 

Lục Huân lập tức bảo vệ vợ mình, nói: “Mẹ, Vân Sâm cũng hiếm khi về một lần, lúc bình thường không ở nhà chẳng phải mẹ thường xuyên nhắc mãi muốn gặp thằng bé 

sao? Sao bây giờ nó vừa về đã không muốn gặp rồi?” 

Bà cụ hừ lạnh: “Vậy con hỏi rõ tại sao con trai con không ở nhà đi?” 

Lục Huân cười ha ha: “Không lẽ là đã yêu đương đấy chứ, yêu đương cũng tốt mà, ở tuổi này A Sâm cũng nên lập gia đình rồi.” 

Bà cụ: “Tốt ư? Tốt chỗ nào, con nói xem nó ngày ngày lêu lổng với đứa con gái kia thì tốt ở đâu? Ngôn Duyệt, người mẹ lựa chọn giới thiệu cho nó, đến bây giờ nó cũng không nói đi gặp người ta một cái.” 

“Ngôn Duyệt người ta là nữ tiến sĩ sinh viên xuất sắc tốt nghiệp trường danh tiếng, rốt cuộc làm bẽ mặt nó chỗ nào, sao không tốt hơn đứa biên tập viên nhà xuất bản tạp chí hạng ba chứ?” 

“Lục Huân, con có đang nghe không hả? Con trai con đã ba mươi rồi, không phải đứa hai mươi mấy nữa. Cậu chủ nhỏ nhà họ Yến người ta đã có đối tượng từ lúc mười mấy tuổi rồi, không phải con trai con và cậu ta hay chơi với nhau sao? Sao không hề gần đỏ thì đỏ chứ?” 

Từ bao giờ lăng nhăng cũng có thể gọi là gần đỏ thì đỏ vậy? Xem ra mẹ nôn nóng thật rồi, bắt đầu vơ quàng trong tuyệt vọng rồi. Lục Huân có hơi bất lực. 

Đúng lúc nhìn thấy Thẩm Vị Ương đứng dậy chuẩn bị rời khỏi, ông ấy lập tức chuyển chủ đề: “A Ly, em đưa Vị Ương đi xem phòng còn thiếu gì, có gì không quen thì nói 

với anh.” 

Khương Ly cảm kích nhìn chồng, sau đó đưa Thẩm Vị Ương lên tầng: “Vị Ương, thấy thế nào, có thích không? Có chỗ nào không thích nói với bác, ngày mai bác kêu người đổi cho cháu.” 

Nhìn chung bầu không khí cả nhà họ Lục đều rất hòa thuận, người bác Khương Ly này cũng rất ôn hòa với Thẩm Vị Ương, biết cô sau cuộc gặp gõ càng yêu thương cô 

hơn, coi cô như con gái. 

Năm đó quan hệ hai anh em Lục Huân và bố của Thẩm Vị Ương rất tốt, chỉ là tạo hóa trêu người, bây giờ người trở về chỉ có Thẩm Vị Ương. Tuy người thân rộng lòng 

đón nhận, nhưng Thẩm Vị Ương vẫn còn rất lạ lẫm, chưa thích ứng được với mọi thứ trước mắt. Thậm chí cô cũng thấy rất xa lạ với người đàn ông nghe nói là chồng chưa cưới lúc nãy, đến nỗi cô rất bài xích khi anh ta tới gần mình. 

Cô chỉ mất trí nhớ thật sao? Cô rất thân thiết, quan hệ rất tốt với họ trước khi mất trí nhớ thật ư? Trong lòng cô hoang mang không biết làm thế nào. 

Lúc này, nhìn thấy phòng ngủ màu xanh trắng mới mẻ bài trí rất đơn giản trước mắt, nghe thấy Khương Ly nói vậy, cuối cùng cô cũng có cơ hội nói ra thắc mắc. 

“Căn phòng này là phòng mới sao? Trước đây cháu không sống ở đây ạ?” Cô quan sát kỹ nhìn Khương Ly hỏi. 

Khương Ly hối hận lõ lời, thấy mình thật tệ, bắt đầu xoa dịu: “Khụ khụ, không phải cháu đột nhiên xảy ra chuyện sao? Bà nội thấy căn phòng cháu ở lúc trước phong thủy không tốt, vì vậy mới sắp xếp một phòng mới cho cháu.” 

Thẩm Vị Ương: “Vậy a, thế trước đây cháu ở phòng nào, cháu muốn đi nhìn thử xem có nhớ được gì không” 

Nói xong cô đi thẳng về phía cửa, Khương Ly lập tức kéo cô lại: “Này này này Vị Ương, cháu đừng vội. Phòng của cháu, phòng của cháu đã đổi thành phòng chứa đồ lặt vặt rồi, đồ vật cũng bị ném hết rồi, bà nội thấy phong thủy không tốt.” 

“Bây giờ cháu không sao là được rồi, còn muốn nhớ chuyện trước đây làm gì.” 

Lúc Khương Ly nói những lời này ánh mắt mơ hồ, tay chân không thống nhất, vừa nhìn thì thấy không giống đang nói thật. Thẩm Vị Ương nhìn ra điều không ổn, nhưng không quá khiến cô băn khoăn. 

“Dạ vâng, cám ơn bác, cháu rất thích căn phòng ngủ này, vậy cháu đi tắm đã, bác cũng nghỉ sớm đi.” 

Vừa mới nói nhầm, bây giờ sau lưng Khương Ly hoảng sợ toát mồ hôi lạnh, lập tức nói xuôi theo Thẩm Vị Ương: “Ừ ừ, vậy bác đi xuống đây, có chuyện gì cháu cứ nói với 

bác, đừng khách sáo với bác.” 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot-com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận