Lọc Truyện

Một Thai Bốn Bảo, Mommy Bà Trùm Cưng Chiều Vô Đối

Đây là lần đầu tiên Thẩm Vị Ương cô gặp ngài Lãnh này, mà người này cũng hẳn là lần đầu tiên gặp cô, nhưng không biết vì sao, cô luôn cảm thấy ánh mắt lạnh lùng đó nhìn mình rất kỳ quái. 

Có một loại nhẫn nại cực nóng, giống như một ngọn núi lửa phủ đầy tuyết. 

Sau một khắc sững sờ, cô nhìn anh mỉm cười: “Ngài Lãnh có yêu cầu gì cứ việc đề cập, nếu như tôi có thể làm được.” 

Dường như cảm thấy người này có ý xấu, lần này cô thêm một câu “Nếu tôi có thể làm được.” 

Lãnh Hoài Cẩn nhìn cô rõ ràng có chút căng thẳng nhưng vẫn ra vẻ trấn định, nở nụ cười: “Không tính là yêu cầu quá đáng, tôi đang tìm giáo viên mỹ thuật cho con gái tôi, nếu cô Thẩm có thời gian, có thể đến dạy con gái tôi vẽ không?” 

si.” 

Thẩm Vị Ương nghe anh nói vậy, không hiểu sao liền thở phào nhẹ nhõm, cũng nở nụ cười: “Sao ngài Lãnh biết tôi biết vẽ?” 

Lãnh Hoài Cẩn nhìn đôi tay thon dài xinh đẹp của cô, ánh mắt trở nên sâu đậm: “Đoán thôi, cô Thẩm thích tác phẩm của con trai tôi như vậy, tôi nghĩ hẳn cũng là họa 

Thẩm Vị Ương vươn tay ra với anh: “Họa sĩ thì chưa đến mức, chính xác mà nói, tôi là nhà thiết kế trang phục, họa sĩ bán thời gian.” 

Cô đưa tay rất hào phóng muốn chào hỏi anh, nhìn đôi bàn tay trắng nõn mảnh khảnh trước mặt mình, đột nhiên anh bắt đầu có chút hồi hộp. 

Một năm trôi qua, anh gặp lại cô, không hiểu sao lại có cảm giác thấp thỏm như học sinh gặp được giáo viên. 

Tay Thẩm Vị Ương lơ lửng giữa không trung, thấy Lãnh Hoài Cẩn không có phản ứng, cho rằng anh không thích tiếp xúc với người khác, nhất thời có chút áy náy: “Xin 

lỗi, là tôi đường đột.” 

Nói xong liền thu tay lại, nhưng khi cô vừa muốn thu hồi, một bàn tay khô ráo đã nhanh chóng nắm lấy. 

Ngước mắt lên, cô chạm vào đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông, trái tim giống như chợt đình trệ, chậm đi một nhịp. 

Người đàn ông này, trước đây cô đã gặp rồi phải không? 

Tại sao trái tim lại cảm thấy một chút đau khổ? 

Một loại bi thương khó hiểu bao phủ Thẩm Vị Ương. 

Đến khi buông tay ra, cô vẫn còn có chút hoảng hốt. 

“Cô Thẩm, đây là địa chỉ nhà tôi, cuối tuần này phiền cô đến nhà tôi vậy.” 

Sau khi thêm wechat, Lãnh Hoài Cẩn gửi một địa chỉ cho cô. 

Thẩm Vị Ương chậm rãi hoàn hồn, nhẹ giọng nói: “Được, đến lúc đó tôi sẽ đến.” 

Thế là Lãnh Hoài Cẩn gọi người gói bức tranh của A Nặc đưa cho Thẩm Vị Ương. 

Không quên trêu chọc một câu: “Bức tranh này vốn là A Nặc tặng cho tôi, hiện tại nên tính là tôi tặng cho cô Thẩm.” 

Lời này của anh nhìn như tùy ý nói, nhưng Thẩm Vị Ương dường như thấy được cảm xúc rất nghiêm túc thâm tình. 

Không hiểu sao lúc bị anh nhìn chằm chằm như vậy, Thẩm Vị Ương cảm thấy hai má mình có chút nóng lên. 

“Hôm nay con gái tôi cũng tới, còn có con trai tôi, chính là tác giả của bức tranh này, cô Thẩm có nể mặt cùng dùng cơm không.” 

Vừa rồi cô còn nói muốn gặp A Nặc, giờ có lẽ là sẽ không cự tuyệt. 

Lãnh Hoài Cẩn nghĩ vậy. 

Nhưng Thẩm Vị Ương đã cự tuyệt. 

“Xin lỗi, có thể đổi ngày khác không? Hôm khác tôi mời anh, tối nay tôi phải ăn tối với chồng sắp cưới của tôi.” 

Ba chữ “chồng sắp cưới“, giống như con dao đâm vào lòng Lãnh Hoài Cẩn. 

Sắc mặt của anh đột nhiên thay đổi, quanh thân tản ra hơi thở người lạ không được đến gần: “Vậy sao? Chúc cô Thẩm hẹn hò suôn sẻ.” 

Người đàn ông này, sao nói thay đổi liền thay đổi vậy? 

Cảm giác được Lãnh Hoài Cẩn dường như tức giận, Thẩm Vị Ương cảm thấy rất cổ quái cũng có chút khó hiểu. 

“Ngài Lãnh, ngài đây là…” 

“Chủ nhật gặp lại, cô Thẩm.” 

Lãnh Hoài Cẩn sau khi nói những lời này liền quay người rời đi. 

Nhìn người đàn ông tuấn mỹ mặc âu phục rộng lớn để lại một bóng lưng lạnh lùng cho mình, Thẩm Vị Ương cảm thấy không hiểu ra sao. 

Đang tốt đẹp, sao đột nhiên lại tức giận rồi? 

Lúc cô không nghĩ ra, bỗng nhiên điện thoại của Cố Trường Đình gọi tới: “Vị Ương, em đang làm gì vậy?” 

“Cám ơn.” Thẩm Vị Ương nhận lấy bức tranh mà nhân viên phục vụ triển lãm gói cho mình, sau đó mới trả lời Cổ Trường Đình: “Em đang xem một triển lãm tranh, anh về nước chưa? Anh có muốn em đón anh không?” 

Cố Trường Đình nhẹ giọng cười nói: “Không cần đâu, cũng không phải anh không biết đường, tài xế đã đón anh rồi, giờ anh đang trên xe, em chờ anh về nhà chuẩn bị nhé, đừng quên chuyện tối nay ăn cơm đấy.” 

Thẩm Vị Ương: “Được, vậy đến lúc đó gặp.” 

Sai khi cô và Cố Trường Đình nói xong, điện thoại Lục Vân Sâm lại gọi tới. 

“Vị Ương, em đang ở đâu vậy?” 

Nghe giọng nói của anh hình như có chút sốt ruột, Thẩm Vị Ương cảm thấy có chút kỳ quái, có điều vẫn thành thật nói cho anh ta biết: “Đang xem một triển lãm 

tranh.” 

Lục Vân Sâm hỏi tiếp: “Là họa sĩ nào?” 

Thẩm Vị Ương không suy nghĩ nhiều, nói thật với anh ta: “Chính là cậu nhóc họa sĩ Lãnh Nặc đang nổi tiếng hiện giờ, bố cậu nhóc không phải bạn anh sao?” Giọng Lục Vân Sâm lộ ra vẻ khẩn trương: “Em gặp Lãnh Hoài Cẩn rồi sao?” 

Thẩm Vị Ương cảm thấy phản ứng của Lục Vân Sâm có chút không thích hợp: “Đúng vậy, anh sao vậy, em gặp anh ta rồi, mà sao anh lại gấp gáp vậy?” 

Lúc này Lục Vân Sâm mới ý thức được phản ứng của mình có chút quá khích, lập tức lúng túng nhẹ giọng lại: “Không có, vừa hay anh có việc muốn tìm Lãnh Hoài 

Can.” 

Anh ta nhìn thoáng qua Mộ Thanh Hoan đang ngồi bên cạnh, thuận miệng bịa chuyện: “Là do vừa rồi anh đến công ty tìm anh ta mà không thấy, không nghĩ tới thì ra là cùng con trai tham gia triển lãm tranh, anh đã nói sao lại không có ở đây.” 

Thẩm Vị Ương không nghi ngờ, cũng không hỏi nhiều: “Thì ra là vậy, đúng rồi anh, tối nay em không về ăn cơm, em đã hẹn đi ăn cùng Trường Đình rồi.” 

Lục Vân Sâm không để ý đến ám chỉ của Mộ Thanh Hoan, nhẹ giọng đáp: “Được rồi, nhớ về sớm đấy.” 

“Được cái gì mà được, đầu óc Lục Vân Sâm anh có bệnh không?” 

Lục Vân Sâm vừa buông điện thoại xuống, Mộ Thanh Hoan liền bất mãn trừng mắt nhìn anh ta một cái. 

“Vì sao anh còn muốn cậu ấy qua lại với Cố Trường Đình, anh đã quên Cố Trường Đình là ai sao?” 

Vụng trộm cấy cổ trùng vào người Vị Ương, muốn dùng tính mạng Vị Ương đổi lấy cơ hội để cả hai ở bên nhau, người như vậy còn tệ hơn Lãnh Hoài Cẩn không biết bao 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận