Lọc Truyện

Một Thai Bốn Bảo, Mommy Bà Trùm Cưng Chiều Vô Đối

“Con nói cái gì? A Diên không còn nữa?” 

Thẩm Vị Ương và Lãnh Hoài Cẩn sau khi trở về nước A lập tức đến bệnh viện để kiểm tra, khi đã xác nhận mình đang mang thai, liền an tâm ở nhà cùng Y Y và cẩn thận 

dưỡng thai, giống như mọi chuyện đều đã xong xuôi, tâm trạng cô đang rất tốt. 

Nhưng khi Lãnh Quân mang tin tức Lãnh Diên đã qua đời đến, Thẩm Vị Ương giống như bị sét đánh, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt bằng mắt thường. 

“Me.” 

Nhìn thấy cơ thể Thẩm Vị Ương lung lay sắp đổ, Lãnh Quân hoảng sợ, lập tức tiến tới đó cô lên. 

“Mẹ bình tĩnh một chút, A Diên đã không còn, mẹ tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì.” 

Thẩm Vị Ương khó khăn ngã xuống sô pha, ngồi lên tấm thảm, vẫn không thể nào tin được, một đứa trẻ hiểu chuyện hoạt bát như thế, bây giờ đã không còn nữa. 

Cô nắm chặt lấy tay Lãnh Quân, nước mắt lưng tròng: “A Quân, con hãy nói thật với mẹ đi, chị A Diên thật sự không còn nữa sao?” 

Lãnh Quân gật đầu vô cùng kiên định: “Qua đời do sốt cao, khi được người dân địa phương đưa tới bệnh viện thì đã không còn kịp cứu chữa nữa rồi, sau đó thi thể được 

đặt trong nhà xác bệnh viện, con không đành lòng để chị như thế nên đã tự mình làm chủ đưa cô ấy đi hỏa táng, hủ cốt đang đặt ở bên ngoài, đợi mẹ bình tĩnh lại, con sẽ dẫn mẹ đi xem.” 

“Bây giờ dẫn mẹ đi đi.” Thẩm Vị Ương khó khăn đứng dậy khỏi ghế sô pha, Lãnh Quân Thấy tâm trạng cô không tốt, cẩn thận nắm lấy khuỷu tay cô, đưa cô vào viện. 

Lãnh Quân cho dù có trưởng thành thì hiện giờ vẫn là một đứa trẻ, chiều cao có hạn, không thể bảo vệ tốt Thẩm Vị Ương, thế nên ngay khi tinh thần Thẩm Vị Ương 

hoảng loạn bị vấp bậc thang trong bệnh viện té ngã, anh ta cũng không thể đã được cô, ngược lại còn té ngã theo cô. 

Sau đó anh ta liền thấy thân dưới của Thẩm Vị Ương chảy ra máu… 

“Me–!” 

Khi nhận được cuộc điện thoại của Lãnh Quân, Lãnh Hoài Cẩn đang trên đường về nhà, đang ngồi trên chiếc taxi bình thường, ăn mặc cũng bình thường, sắc mặt vốn dĩ 

đã tệ, ngay khi nhận được điện thoại của Lãnh Quân thì lại càng tệ hơn, trực tiếp mắng vào điện thoại: “Con làm việc như thế nào vậy! Trước khi về nhà không phải con đã biết bà ấy đang mang thai sao?” 

Lúc này Lãnh Quân đang canh giữ trước cửa phòng bệnh, tâm trạng bất ổn chỉ có tự trách, đối mắt với lời quở trách của bố cũng không dám cãi lại nửa câu, chỉ có thể áy náy xin lỗi: “Thật xin lỗi, con, con không nên xúc động như thế, con chỉ nghĩ sớm muộn gì mẹ cũng sẽ biết chuyện A Diên qua đời, nên muốn nói càng sớm càng tốt.” 

A Diễn qua đời đã là một tin tức đả kích nặng nề, bây giờ chuyện Thẩm Vị Ương nghi ngờ đã sinh non còn dậu đổ bìm leo, Lãnh Hoài Cẩn sau khi kêu tài xế taxi chạy nhanh hơn, anh xoa xoa thái dương nhức nhối, hít một hơi thật sâu để cố gắng bình tĩnh lại, nói với Lãnh Quân: “Bố lập tức tới ngay, con quỳ gối trước cửa phòng bệnh tự kiểm điểm lại cho bố.” 

“Vâng.” 

Lãnh Quân đồng ý, sau khi cúp máy liền trực tiếp quỳ xuống trước cửa phòng bệnh của Thẩm Vị Ương. 

Trách Thính Phong chạy tới nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì hoảng sợ, lập tức nâng anh ta lên: “Ông nội nhỏ ơi, cháu làm sao thế, khó chịu ở đâu sao?” 

Lãnh Quân lắc đầu, đẩy tay anh ta ra, lại lần nữa quỳ gối xuống: “Bố cháu bảo cháu phải tự kiểm điểm lại.” 

Thì ra là do Lãnh Hoài Cẩn tức giận, Vị Ương xảy ra chuyện có liên quan tới A Quân sao? 

Trác Thính Phong có hơi sụt sịt, dù sao thì tên nhóc này cũng là con của cậu ta mà, nhưng trông thì có vẻ lại chẳng có chút địa vị nào trong lòng anh Cẩn cả. 

“Khụ khị, vậy chú không bảo cháu đứng lên nữa, bố cháu đâu rồi, khi nào sẽ tới?” 

Lãnh Quân đáp: “Một lát nữa sẽ tới ạ.” 

Trác Thính Phong gật đầu, sau đó nhìn dáng vẻ đáng thương của đứa nhóc này thì an ủi hai câu: “Yên tâm đi, mẹ cháu không sao cả, bác sĩ Liêu ở bệnh viện chú là bác sĩ có kinh nghiệm vô cùng dày dặn ở khoa phụ sản, thậm chí bà ấy còn biết rõ tình hình của mẹ cháu hơn cả chính mẹ cháu đấy.” 

Thẩm Vị Ương mang thai chính là chuyện lớn, sau khi xác nhận cô mang thai, Lãnh Hoài Cẩn đã sấm rền gió cuốn cẩn thận tỉ mỉ sắp xếp ổn thỏa toàn bộ mọi chuyện, 

không cho phép cô xuất hiện chuyện gì sơ suất. 

Cho dù hiện giờ tình cảnh của anh ở nhà họ Lãnh rất tệ, mỗi ngày đều vô cùng bận rộn, nhưng anh vẫn có thể dành thời gian để sắp xếp ổn thỏa chuyện của Thẩm Vị 

Ương. 

Đang nói, đôi chân dài của Lãnh Hoài Cẩn nhanh chóng xông tới, hơi thở gấp gáp, chắc hẳn đã chạy như điên từ lầu một bệnh viện lên đây. 

Nhưng đây là không đi bằng thang máy sao? Nếu không cũng không thở tới mức như vậy. 

Trác Thính Phong khó hiểu hỏi: “Thang máy bệnh viện chúng tôi hỏng rồi sao?” 

“Không có, người trong thang máy quá nhiều, tôi leo thang bộ lên đây.” Lãnh Hoài Cẩn thở gấp nói, sau khi ổn định lại hơi thở được một chút, anh lập tức hỏi: “Vị Ương đâu, bây giờ cô ấy thế nào, bác sĩ nói sao.” 

Trác Kinh Phong còn đang kinh ngạc đến mức ngây người trước lời nói của anh: “Đại ca à, cậu thật trâu bò, ở đây là lầu 13 đấy, cậu cứ như thế mà leo lên sao?” 

Lãnh Hoài Cẩn không để ý tới anh ta, nắm chặt lấy lớp áo blouse trắng bên ngoài, hỏi: “Tôi hỏi cậu, Vị Ương thế nào?” 

Trác Thính Phong bị dọa sợ trước tiếng hét của anh, lập tức lắp bắp nói: “Chắc là, chắc là không sao cả, cậu phải tin tưởng bác sĩ Liêu.” 

Cũng may đúng lúc này cửa phòng bệnh mở ra, nếu không Trác Thính Phong cảm thấy ánh mắt của Lãnh Hoài Cẩn giống như có thể bóp chết chính mình chỉ trong 

một giây. 

Sau khi bác sĩ Liêu bước ra từ bên trong, Lãnh Hoài Cẩn lập tức buông anh ta ra, hỏi bác sĩ Liêu: “Dì Liêu à, Vị Ương thế nào rồi, cô ấy, cô ấy có khỏe không?” 

Giọng nói của anh cũng run lên, trước khi nhận được câu trả lời từ bác sĩ Liêu, anh hoàn toàn không có dũng khí vào thăm Thẩm Vị Ương. 

Bác sĩ Liêu là một nữ bác sĩ đeo mắt kính, mái tóc được chải rất tỉ mỉ, trông vô cùng đáng tin cậy và giỏi giang, bất chợt nhìn thấy dáng vẻ chật vật của Lãnh Hoài Cẩn thì hoảng sợ, sau khi định thần lại mới cười nói: “Ngài Lãnh đừng khẩn trương, Vị Ương không sao cả, khi cô ấy té đã nhanh chóng bảo vệ mình, không va chạm vào chỗ 

quan trọng nào, chỉ vì quá sợ hãi nên mới có dấu hiệu sinh non, bây giờ đã không sao rồi, sau này cậu hãy cố gắng chăm sóc cho cô ấy, đừng để cô ấy lại bị thương nữa là được.” 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot-com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận