Lọc Truyện

Một Thai Bốn Bảo, Mommy Bà Trùm Cưng Chiều Vô Đối

“Nhưng Tiểu Thất đang mang thai, có lẽ không theo đoàn được.” 

“Tiểu Thất đã kết hôn rồi sao?” 

Lộ Ôn Chu có hơi bất ngờ khi một nghe tin tức một người biên kịch ưu tú như thế đã kết hôn. 

Hiện tại Lộ Ôn Chu vẫn không biết vị biên kịch chính nổi tiếng này chính là Thẩm Vị Ương mà trước đây anh ta đã từng hợp tác, Biên Mục Dã dự định sẽ giữ bí mật, sau, đến lúc đó sẽ dọa anh ta nhảy đứng. 

“Đương nhiên là đã kết hôn, sự nghiệp thành đạt, gia đình hạnh phúc, nhưng mà ông chồng thì lại thích ghen, thế nên đạo diễn Lộ à, đến lúc đó anh nhớ phải giữ khoảng cách một chút, đừng khiến vợ chồng người ta có mâu thuẫn gì đó.” 

Lộ Ôn Chu bị Biên Mục Dã chọc cười, vừa định nói mình sẽ không có liên lạc gì mờ ám với đồng nghiệp, Tưởng Gia Tân đến trễ cũng có ở đó: “Đàn anh à, đừng nói kiêu ngạo như vậy chứ, lỗ như biên kịch Tiểu Thất chính là kiểu người anh thích rồi sao.” 

Đồng thời ánh mắt nhìn Biên Mục Dã đầy thù địch: “Quý ngài ảnh đế bận rộn như vậy, làm sao lại có thời gian rãnh rỗi để hẹn đàn anh tôi ăn tối ở bên ngoài thế?” 

Không biết có phải do ảo giác của mình hay không, Biên Mục Dã lại có cảm giác Tưởng Gia Tân có hơi thù địch mình, lúc này bị anh ta nói như thế thì có hơi xấu hổ. 

Lộ Ôn Chu cũng có hơi xấu hổ, nhìn Tưởng Gia Tân, răn dạy: “Gia Tân, Mục Dã là nam chính trong bộ phim của anh, hôm nay chúng ta hẹn nhau ra ăn cơm là vì nói chuyện dự án, cậu ấy đang giúp anh tìm biên kịch.” 

Tưởng Gia Tân không biết phải nói gì mở to mắt, ngồi xuống bên cạnh Lộ Ôn Chu: “Không phải có hơn hai mươi biên kịch rồi sao, như vậy vẫn chưa đủ?” 

Lộ Ôn Chu lại càng xấu hổ. 

Biên Mục Dã cũng cảm thấy có hơi cạn lời. 

Xem ra tin đồn không phải là giả, người em trai của Lộ Ôn Chu này thật sự là một đạo diễn tay mơ, anh ta chẳng hiểu gì cả, chỉ là một người giàu rãnh rỗi mà thôi. 

Bộ phim “Vẩn Đục” này chắc hẳn không nhờ Tưởng Gia Tân hỗ trợ đâu. 

Vốn dĩ đã đủ loạn rồi, bây giờ tên đạo diễn tay mơ này còn nhúng tay vào, thì bộ phim của bọn họ làm sao có thể thuận lợi quay được chứ? 

“Ánh mắt này của anh là sao, vừa rồi còn cười nói với đàn anh tôi, làm sao tôi vừa tới lại có vẻ mặt như vậy chứ, là do tôi không nên tới đây sao?” 

Nhìn khuôn mặt tinh xảo đẹp mắt trước mặt, Tưởng Gia Tân trông rất khó chịu. 

Lộ Ôn Chu cũng cảm thấy tình cách của anh ta hôm nay có hơi bùng nổ: “Tưởng Gia Tân, hôm nay em ăn thuốc súng à, sao lại nói chuyện với Mục Dã như thế?” 

Biên Mục Dã bây giờ rất ít khi nhận phim truyền hình, cho dù có nhận thì trọng tâm của anh ta vẫn đặt ở phim điện ảnh, lần này có thể để anh ta đồng ý nhận bộ phim, 

anh ta cũng đã mất rất nhiều công sức mới có thể thuyết phục. 

Nếu như diễn viên tốt chất lượng cao khó khăn lắm mới đàm phán được cứ như vậy bị Tưởng Gia Tân làm tức giận rời đi, vậy chẳng phải mọi việc làm trước đây của anh 

ta đều là vô ích rồi sao? 

Tưởng Gia Tân bị Lộ Ôn Chu trách cứ như vậy, sắc mặt lại càng trở nên khó coi, rầu rĩ không vui ngồi bên cạnh, không nói gì nữa. 

Lộ Ôn Chu xấu hổ nhìn Biên Mục Dã, hòa giải: “Mục Dã, cậu đừng để ý, đàn em của tôi hôm nay có lẽ là do tâm trạng không tốt, bình thường cậu ta không như vậy.” Biên Mục Dã nhìn Tưởng Gia Tân đang giận dỗi ngồi bên cạnh Lộ Ôn Chu, cảm thấy có chút thú vị, cũng không suy nghĩ gì nhiều: “Không sao cả, chúng ta lại tiếp tục nói chuyện về bộ phim này đi, bên phía Tiểu Thất không thành vấn đề, vấn đề khó giải quyết tiếp theo có phải là vấn đề bản quyền hay không, tác giả gốc vẫn còn đang gây 

mà nhỉ?” 

Nhắc tới vấn đề này, Lộ Ôn Chu liền cảm thấy đau đầu: “Tác giả này chính là khác giả khó tính nhất mà tôi từng gặp, hơn nữa còn vô cùng lố bịch, chẳng biết đối nhân xử thế gì cả, trực tiếp nâng phí bản quyền lên một trăm triệu, cậu nói xem có buồn cười hay không, kinh phí sản xuất bộ phim này của chúng ta cũng chỉ có ba trăm triệu thôi đấy.” 

Biên Mục Dã chỉ biết chuyện nâng giá, nhưng không ngờ lại nâng giá cao ngất ngưởng như thế, anh ta cũng cảm thấy thật lố bịch. 

“Thật sự coi quyển sách của mình là danh tác thế giới sao? Đúng là quá lố bịch mà, trước kia cô ta cũng từng chuyển thể tiểu thuyết mà nhỉ? Trước kia cũng quậy như vậy sao?” 

Lộ Ôn Chu: “Đừng nhắc tới, trước kia cô ta thật sự cũng có cách làm như vậy, nhưng khi ấy đều chỉ là những nhà đầu tư nhỏ, không quậy lớn được, đoàn phim muốn một 

điều nhịn chín điều lành, nên cho thêm mấy chục ngàn đồng, vậy nên chuyện đó không có nhiều người biết cho lắm.” 

“Lần này tôi ở nơi trời xa đất lạ nên chịu thiệt, nhưng tôi lại vô cùng thích câu chuyện trong quyển sách này, nếu tác giả chịu thỏa hiệp một chút, tôi vẫn sẽ quay.” 

Nói thì nói như thế, nhưng tác giả thật sự sẽ thỏa hiệp sao? 

Biên Mục Dã nhìn Lộ Ôn Chu, hỏi: “Anh có từng tìm cô ta nói chuyện cho? Không có biện pháp nào chiết khấu sao?” 

Lộ Ôn Chu: “Tác giả này rất khó liên lạc, những lần liên lạc ít ỏi giữa chúng tôi đều qua WeChat, hơn nữa cô ta còn vô cùng lạnh lẽo với tôi, chỉ muốn thêm tiền, khi tôi nói muốn gặp mặt thì cô ta trực tiếp chặn tôi.” 

Biên Mục Dã: “… Vậy là cô ta quyết tâm muốn một trăm triệu sao?” 

Đúng là loại người nào cũng có cả. 

Lộ Ôn Chu cũng vô cùng đau đầu, sau đó nhìn thoáng qua Tưởng Gia Tân:“Gia Tân muốn trực tiếp nhờ người bạn làm cảnh sát để tìm ra địa chỉ của Hứa Chiêu Hi, cũng 

chính là tác giả đó, tới tận cửa nhà gặp cô ta, nhưng hai người đàn ông chúng tôi hùng hổ tới nhà tìm một người phụ nữ, tôi cảm thấy hơi kỳ, nếu như xong việc cô ta lại lên 

Weibo nói lung tung thì bộ phim đó chẳng cần quay nữa.” 

Tưởng Gia Tân bình thản nói: “Đàn anh à, anh chỉ đang băn khoăn quá nhiều rồi, anh nên nghe lời em, đi theo em tới thẳng nhà tìm cô ta, nếu không muốn giằng co như 

thế tới khi nào chứ” 

Lộ Ôn Chu:” Tôi đã liên lạc với biên tập của cô ta, đợi khi liên lạc được sẽ thông qua cô ấy hỏi địa chỉ của cô ta, chưa đến bước cuối cùng, không nên dễ dàng vận dụng lực lượng cảnh sát để tìm địa chỉ của nhà người ta, đấy là xâm phạm quyền riêng tư.” 

Lỗ như sau khi tìm được lại không thể không đồng ý, Hứa Chiêu Hi lại lên mạng nói bọn họ cấu kết với cảnh sát xâm phạm quyền riêng tư của cô ấy hay gì đó, vậy bộ 

phim thật sự không cần phải quay nữa. 

Biên Mục Dã cũng đồng ý với suy nghĩ của anh ta: “Đúng vậy, tạm thời trước mắt vẫn nên tìm con đường khác để liên lạc với cô ta, dựa theo tình hình hiện tại, tác giả này không phải là người dễ liên lạc, không nên để nhược điểm rơi vào tay cô ta.” 

“Nếu hiện tại bản quyền vẫn còn trong tay mọi người, vậy sẽ đề nghị phía Tiểu Thất chuẩn bị tốt kịch bản, sau đó nhanh chóng khởi động máy.” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận