Lọc Truyện

Một Thai Bốn Bảo, Mommy Bà Trùm Cưng Chiều Vô Đối

Trong khi A Nặc đang lo lắng cho Y Y, đằng sau đột nhiên truyền tới tiếng cười nhạo của các bạn nhỏ cùng lớp. 

Là nữ bá vương của lớp–Quản Cách Cáhc, phía sau cô bé chính là hai cậu bạn tùy tùng, Lý Mục và Vương Vũ. 

Vừa rồi Quản Cách Cách chính là người đã nói chị A Diên chết trước đó, sau đó còn ra tay với chị Y Y, hại chị biến thành dáng vẻ như bây giờ. 

A Nặc căm thù nhìn bọn họ, tức giận nói: “Vì sao mấy người còn tới đây chứ, vừa rồi nếu không phải vì mấy người, thì bây giờ chị tôi đã không thành thế này.” 

Quản Cách Cách cười lạnh: “Chị của cậu có bệnh điên, sao bây giờ lại do tôi chứ, cũng không phải là tôi kêu cậu ta biến thành dáng vẻ này.” 

“Chị của tôi không có bị bệnh điên!” A Nặc siết chặt nắm tay nhỏ, cãi lại: “Quản Cách Cách, nếu cậu còn nói bậy nữa, tôi sẽ tức giận.” 

“Tức giận?” Lý Mục nhìn bộ dạng gầy yếu mềm mại của Lãnh Nặc thì cảm thấy vô cùng buồn cười: “Lãnh Nặc à, cho dù cậu tức giận thì sao chứ, cậu có thể đánh được 

bọn tôi sao? Cậu đừng quên, bình thường đều là chị cậu bảo vệ cậu, còn có cả người anh trai ngôi sao lớn kia của cậu nữa, nhưng anh ta không học cùng khối với chúng tôi, 

bây giờ anh ta cũng không có ở trường học, chị của cậu lại nổi điên, cậu còn trông cậy vào ai có thể đánh nhau giúp cậu chứ?” 

Vương Vũ cười ha ha nói: “Mọi người đều là bạn học với nhau, đánh nhau nhiều cũng không tốt, nếu không bây giờ Lãnh Nặc cậu quỳ xuống gọi tôi là bố đi, tôi sẽ không bắt nạt cậu và chị cậu nữa, ha ha ha.” 

Lý Mục và Vương Vũ cười rất kiêu ngạo, Lãnh Nặc siết chặt hai tay, cuối cùng cũng không nhịn được, muốn xông lên đánh nhau với bọn họ. 

Bố và các anh đều rất lợi hại, nên A Nặc cũng sẽ lợi hại. 

“A Nặc.” 

Ngay khi cậu bé không thể nhịn được nữa muốn ra tay, một bàn tay to đặt lên đỉnh đầu cậu, giọng nói mang theo ý trấn an, bảo cậu bé bình tĩnh lại. 

Lãnh Nặc ngẩng đầu, nhìn thấy chiếc cằm tinh xảo của Vũ Bách: “Anh Tiểu Vũ.” 

Úc Thời Phong cũng xuất hiện, hiện tại đang từ từ tới gần Y Y đang không có tinh thần. 

Vũ Bách xoa đầu Lãnh Nặc: “A Nặc đi chăm sóc cho chị đi, chỗ này giao cho anh Tiểu Vũ.” 

Sau khi nói xong, cậu ấy chậm rãi ngồi xuống, nhìn thẳng vào đám Quản Cách Cách, tay phải đặt lên bàn sách, giống như đang tìm điểm chống đó, sau đó bật cười, nói: 

“Anh là anh của Lãnh Nặc, các em nếu muốn đánh nhau có thể tìm anh.” 

Vừa nói xong, anh trông có vẻ như vừa ấn nhẹ vào cái bàn nhưng lại khiến nó nứt thành hai mảnh–đây chính là chiếc bàn gỗ nguyên, thế mà cậu ấy lại có thể ấn nút nó nhẹ nhàng như thế. 

Quản Cách Cách, Lý Mục và Vương Vũ trợn tròn mắt há hốc mồm khi nhìn thấy cảnh này, sau khi phản ứng lại đều bị dọa sợ tới mức bật khóc, chạy đi nhanh như 

chop. 

Khi đã dọa mấy đứa nhóc này chạy đi, Vũ Bách mới rầu lo nhìn chiếc bàn sách bị nứt làm hai: “A Nặc à, bàn học của các em có đắt không, anh Tiểu Vũ của em không có tiền, không bồi thường nổi thì phải làm sao/” 

Úc Thời Phong: “…” 

“Em có tiền, em có thể bồi thường gúp anh Tiểu Vũ.” Lãnh Nặc sùng bái nhìn Vũ Bách: “Anh Tiểu Vũ à, anh thật lợi hại, thế mà lại có thể phá võ bàn học chỉ bằng một 

tay.” 

Vũ Bách cười nói: “Không có gì đáng để kinh ngạc cả, đợi khi A Nặc trưởng thành rồi thì em cũng có thể làm được.” 

Đối với những sát thủ đã vào top 10 như bọn họ thì chuyện này giống như đang ăn sáng vậy. 

“Y Y thế nào, cậu có thể giao lưu với cô bé không?” 

Sau khi nói xong với A Nặc, Vũ Bách mới lo lắng nhìn Y Y đang run bần bật trong góc. 

“Để tôi thử xem.” 

Nói xong, Úc Thời Phong cẩn thận tiến lên một bước, nhìn thấy đôi mắt Y Y giật mình, giống như đang nhìn anh ta. 

Anh ta khẽ vươn tay ra, nhỏ giọng dỗ dành: “Y Y ơi, có nhận ra anh không, anh là anh Thời Phong, anh đã nói với em rồi, mỗi ngày lúc em tan học em đều sẽ tới đây đón 

em về nhà.” 

Y Y không nói gì, chỉ dùng cặp mắt to trống rỗng nhìn anh ta. 

Úc Thời Phong chậm rãi tiến lên một bước, muốn duỗi tay bế cô khỏi mặt đất, nhưng ngay khi anh ta ôm lấy Y Y, Y Y lại giống như một con thỏ bị dọa sợ bất ngờ cắn vào cánh tâynh ta, cơ thể bắt đầu run rẩy dữ dội. 

Úc Thời Phong không đẩy cô bé ra, mà tiếp tục bế cô bé khỏi mặt đất, cánh tay to bị cắn vẫn vững vàng ôm lấy cô bé, một bàn tay khác thì nhẹ nhàng vỗ về sau lưng trấn an cô bé: “Y Y không sợ, không sao cả, anh tới rồi, không cần phải sợ, không ai có thể bắt nạt Y Y cả.” 

Anh dỗ dành như vậy trong một lúc lâu, đôi mắt Y Y mới từ từ khôi phục lại ánh sáng, khi nhìn thấy rõ người đang ôm mình là Úc Thời Phong, cô bé lập tức vươn tay ôm cổ anh ta, khóc rống lên: “Hu hu hu anh Thời Phong, sao bây giờ anh mới đến chứ, Quản Cách Cách là người xấu, cậu ta nguyền rủa A Diên, A Diên chẳng bị gì cả, Y Y nhất 

định sẽ tìm ra được A Diên, hu hu hu.” 

bé. 

Khi Thẩm Vị Ương chạy tới lớp học thì nhìn thấy con gái mình đang ôm lấy Úc Thời Phong khóc nức nở, trái tim thắt chặt lại, lập tức chạy tới xem tình hình của cô 

Y Y rưng rưng nhìn cô, duỗi tay muốn ôm Thẩm Vị Ương. Thẩm Vị Ương lập tức tiếp lấy cô bé, ôm cô bé vào trong lòng ngực, nhẹ giọng trấn an: “Y Y đừng khóc mà những bạn nhỏ đó chỉ đang hù dọa Y Y thôi, A Diên không bị gì cả, không phải anh đã tìm ra chị rồi sao?” 

“Vâng, con không muốn chơi với bọn họ, bọn họ đều là người xấu.” Cô bé tức giận nói, tự lau khô nước mắt, nghiêm túc nhìn Thẩm Vị Ương, nói: “Mẹ ơi, bây giờ Y Y đã nhớ kỹ rồi, lần sau Y Y nhất định sẽ kiên cường, sẽ không để mẹ lo lắng nữa.” 

“Đứa nhỏ ngốc, mẹ sẽ luôn bảo vệ con.” Thẩm Vị Ương hôn lên trán Y Y, sau đó nhìn về phía Úc Thời Phong: “Y Y nói chuyện với anh Thời Phong trước nhé, mẹ đi tìm cô giáo của Y Y, xin nghỉ cho Y Y, có được không nè?” 

Mấy ngày trước Y Y vẫn luôn tịnh dưỡng ở nhà, hôm nay là ngày đầu tiên trở lại trường học, không ngờ vừa tới đã xảy ra chuyện không thoải mái như vậy. 

Cô cảm thấy vẫn nên đưa Y Y về nhà tiếp tục tịnh dưỡng thì tốt hơn. 

Y Y nghe thấy thì có hơi không vui, nhưng cô bé vẫn nghe lời mẹ nói, sau khi đồng ý liền nói chuyện với Úc Thời Phong. 

Vũ Bách đi theo Thẩm Vị Ương cùng đi tìm cô giáo. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận