Lọc Truyện

Một Thai Bốn Bảo, Mommy Bà Trùm Cưng Chiều Vô Đối

thêm hai công việc bán thời gian 

Đợi đến khi cô ấy tức giận, nụ cười trên sự đau khổ của người khác 

của Lãnh Quân mới dần biến mất, đôi mắt không chút ý cười trở nên lạnh lùng. 

“Được rồi, tôi không quản chuyện nhà của cô, nếu cô Hạng muốn 

hưởng thụ cuộc sống lạc lối kích thích trong hôn nhân, tôi sẽ cùng cô đi đến 

cùng.” 

“Lầm đường lạc lối trong hôn nhân gì chứ?” Sau lưng Hạng Tri Mộ 

căng chặt, tức giận nhìn anh ta, bực tức nói: “Lãnh Quân, hôm nay anh cưỡng bức 

tôi, tôi là người bị hại, người có lỗi là anh chứ không phải tôi.” 

Lãnh Quân dịu dàng vuốt ve gò má cô ấy, hung ác nở nụ cười: “Thật 

sao? Lý Cảnh cũng sẽ nghĩ như vậy sao? Sớm muộn gì tôi cũng sẽ làm đến bước 

cuối cùng, chờ đến ngày gã ta khỏi bệnh rồi phát hiện cô không còn là xử nữ 

nữa, gã ta sẽ nghĩ như thế nào đây, lòng đố kỵ của đàn ông rất đáng sợ.” 

“Anh ấy nghĩ thế nào cũng là chuyện của tương lai, nếu anh còn 

quấy rầy tôi nữa, tôi sẽ báo cảnh sát.” Hạng Tri Mộ gạt tay anh ta ra, thừa dịp 

anh ta chưa kịp phản ứng lập tức đẩy cửa xuống xe. 

Đối với cô ấy bây giờ, điều quan trọng nhất không phải chuyện học 

đàn dương cầm, mà là làm thế nào để thoát khỏi sự quấy rầy của Lãnh Quân. 

Nhưng anh ta quyền lực ngập trời ở thủ đô, cô ấy phải làm thế nào 

mới có thể thoát khỏi anh ta. 

Cô ấy đã đề cập với Lý Cảnh rất nhiều lần về việc quay lại thành 

phố Uyển, nhưng Lý Cảnh sẽ không bao giờ quay trở lại đó. 

Thậm chí, Lý Cảnh còn muốn chủ động đến gần làm quen Lãnh Quân. 

“Mời Lãnh Quân tới nhà ăn cơm?” 

Hạng Tri Mộ cảm thấy Lý Cảnh điên thật rồi. 

Còn Lý Cảnh lại cảm thấy phản ứng của cô ấy thật khó hiểu: “Đúng 

vậy, hôm qua anh ta đã giúp chúng ta lấy lại được một trăm ngàn đồng, đã giúp 

chúng ta một việc lớn như vậy, mẹ và anh đã nghĩ xem còn có món gì ngon mà anh 

ta chưa ăn bao giờ, đi ăn bên ngoài còn không bằng mời người ta tới nhà ăn bữa 

cơm gia đình, không phải anh ta là bạn trai của Quan Thi Nam sao, em phụ trách 

mời Thi Nam đến cùng, chúng ta mời bọn họ ăn một bữa cơm thật ngon để cảm ơn.” 

Còn muốn mời Quan Thi Nam đến cùng. 

Hạng Tri Mộ nghe mà đau đầu. 

Quả nhiên một lời nói dối thì cần vô số lời nói dối đi kèm. 

Chắc chắn bên Quan Thi Nam không có vấn đề gì, nhưng Lãnh Quân 

thì, cô ấy không nghĩ rằng anh ta sẽ phối hợp tốt với cô ấy đóng vai bạn trai 

của Quan Thi Nam. 

Cô ấy muốn thuyết phục Lý Cảnh từ bỏ ý định này: “Anh cũng đã nói 

người ta có thứ gì tốt mà còn chưa thấy, người ta cũng không thiếu một bữa cơm 

này của chúng ta, hà cớ gì phải bận tâm việc này.” 

Lý Cảnh không đồng ý nói: “Làm sao lại không bận tâm, ngày hôm qua 

anh ta đã giúp chúng ta nhiều như vậy, nếu chúng ta không bày tỏ bất cứ điều 

gì, thì cũng quá không biết làm người rồi.” 

Tại sao hôm qua lại cần người ta giúp. 

Nếu không phải mẹ anh ta đột nhiên chạy tới gây chuyện, liệu có 

xảy ra nhiều chuyện tồi tệ như vậy không? 

Nghĩ đến những chuyện nhục nhã mà Lãnh Quân đã bắt cô ấy làm ngày 

hôm qua, trong lòng Hạng Tri Mộ cảm thấy uất ức không nguôi. 

Người đàn ông này đã đối xử với cô ấy như vậy, giờ chồng cô ấy lại 

muốn mời anh ta ăn cơm. 

Lý Cảnh, anh ta có biết một trăm ngàn đồng kia là tiền bồi thường 

cho sự nhục nhã của vợ anh ta không? 

“Tri Mộ, có phải em không vui khi chúng ta lấy lòng anh ta không?” 

Lý Cảnh vẫn còn tình cảm với Hạng Tri Mộ, anh ta cũng không vui khi thấy cô ấy 

buồn bã: “Em có cảm thấy Quan Thi Nam thật may mắn khi gặp được người đàn ông 

như Lãnh Quân không?” 

Anh ta nghĩ tâm trạng không tốt của cô ấy bây giờ là do tâm lý 

cạnh tranh giữa các chị em phụ nữ. 

Anh ta tự cho mình đúng bắt đầu giải thích cho cô ấy: “Anh thừa 

nhận rằng anh không tốt bằng Lãnh Quân, nhưng Trị Mộ à, anh có thể kết hôn và 

cho em một gia đình, còn như Quan Thi Nam thì Lãnh Quân cũng chỉ là đang vui 

chơi qua đường mà thôi, đợi đến khi Lãnh Quân chơi chán rồi thì Quan Thi Nam 

cũng sẽ không còn gì cả, đến lúc đó em sẽ biết rằng em hạnh phúc hơn cô ấy rất 

nhiều.” 

“Nam Nam là bạn của tôi, sau này xin anh đừng nói mấy lời không 

hay về cô ấy nữa.” Hạng Tri Mộ lạnh nhạt giữ khoảng cách với Lý Cảnh, sau đó 

cầm quần áo đi vào phòng tắm tắm. 

Lý Cảnh chưa từ bỏ ý định đuổi theo cô ấy hỏi: “Chuyện ăn cơm kia, 

Tri Mộ à, anh thực sự rất muốn cảm ơn Lãnh Quân, em đừng có chống cự như vậy có 

được không, hay em có ý kiến gì với Lãnh Quân?” 

“Không có ý kiến.” Bước chân của cô ấy hơi khựng lại, vẻ mặt như 

bình thường nói: “Tôi cũng thấy anh ấy rất tốt, lát nữa tôi sẽ gọi điện thoại 

cho Nam Nam xem khi nào cô ấy rảnh.” 

Cô ấy không thể để Lý Cảnh nghi ngờ cô ấy và Lãnh Quân có bất cứ 

qua lại hay dây dưa nào, nếu anh ta phát hiện ra thì cuộc sống này sẽ thực sự 

khó qua nổi. 

Nếu như trước đây cô ấy sợ Lý Cảnh nghi ngờ dẫn đến hôn nhân tan 

võ thì bây giờ nhìn dáng vẻ muốn thân thiết của Lý Cảnh đối với Lãnh Quân, cô 

ấy càng sợ Lý Cảnh sẽ lợi dụng mình để tiếp cận Lãnh Quân. 

Kể từ khi kết hôn, cô ấy cảm thấy mình ngày càng không nhận ra Lý 

Cảnh, hoàn toàn không chắc trong lòng anh ta đang nghĩ gì. 

“Tri Mộ, để anh gọi điện cùng em, như vậy thì sẽ tỏ ra chân thành 

hơn.” 

Hạng Tri Mộ vừa mới tắm xong thì thấy Lý Cảnh đang ngồi ở cửa nói 

với cô ấy như thế. 

Cô ấy giật mình, sau khi định thần lại thì lãnh đạm ậm ừ rồi lau 

tóc đi lấy điện thoại. 

Lý Cảnh đứng dậy lau tóc cho cô ấy, nhưng cô ấy lại tránh đi: “Tôi 

tư làm.” 

Lý Cảnh ngượng ngùng rút tay về, lúng túng đi theo sau lưng cô ấy. 

“Tri Mộ, anh biết hôm qua em đã bị oan ức cho nên anh thay mặt mẹ xin lỗi em.” 

“Đúng, đúng rồi, tối hôm qua không phải Lãnh Quân dẫn em đi gặp 

bậc thầy dương cầm sao, ông ấy có ấn tượng tốt với em không?” 

Hạng Tri Mộ cầm điện thoại, nhìn Lý Cảnh nói: “Ông ấy nói rằng tôi 

đàn rất tốt và muốn nhận tôi làm học trò, nếu tôi trở thành học trò của ông ấy, 

tôi sẽ phải học ít nhất một năm mới có thể biểu diễn thương mại kiếm tiền, công việc hiện tại cũng phải từ chức, anh cảm thấy thế nào.” 

“Em phải từ chức? Một năm không thể kiếm tiền?” Lý Cảnh vừa nghe 

đã sốt ruột: “Tri Mộ, bậc thầy dương cầm có phải đang lừa em không, em không làm việc thì lấy đâu ra thu nhập?” 

“Bây giờ chúng ta đang muốn mua nhà, tiền lương của anh phải trả 

cho khoản vay mua ô tô thế chấp, còn phải tiết kiệm một số tiền cho những 

trường hợp khẩn cấp, bây giờ bố mẹ anh cũng đã chuyển đến, mỗi tháng còn phải 

trả tiền thuê nhà, điện nước và phí sinh hoạt hàng ngày, nếu em không đi làm, 

khoản chi tiêu này…” 

Lý Cảnh nói xong cũng tự cảm thấy xấu hổ, giọng hơi thấp xuống. “Tri Mộ, là do anh không có bản lĩnh, không thể cho em một cuộc sống sung túc đầy đủ, gả cho anh đã khiến em phải chịu khổ rồi.” 

Ngoài miệng thì anh ta nói xin lỗi vậy thôi, nhưng ý của anh ta đã 

rất rõ ràng, anh ta sẽ không đồng ý việc cô ấy từ bỏ công việc để học đàn dương 

câm. 

Hạng Tri Mộ đã sớm đoán được việc này. 

Dù trong lòng nguội lạnh nhưng cô ấy cũng chỉ có thể đối mặt. 

“Lý Cảnh, anh thấy như này có ổn không, tôi sẽ bỏ việc để học đàn 

dương cầm với thầy Thượng, nhưng tôi có thể làm một số công việc bán thời gian 

để kiếm tiền, mỗi tháng cung cấp cho gia đình anh năm ngàn đồng phí sinh hoạt.” 

Lý Cảnh kinh ngạc nhìn cô ấy: “Làm thêm bán thời gian cũng có thể 

kiếm được nhiều tiền như vậy à?” 

Hạng Tri Mộ: “Không biết, nhưng cũng có thể thử một chút, lúc 

trước tôi đi làm thêm ở trường đại học, một tháng cũng kiếm được hai ba ngàn đồng, bây giờ chỉ cần tìm thêm hai công việc là được.” 

Vẻ buồn rầu trên mặt Lý Cảnh tan biến, anh ta vui vẻ nắm tay Hạng 

Tri Mộ nói: “Em giỏi quá Tri Mộ, sao em có thể có bản lĩnh như vậy, anh cảm 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận