Lọc Truyện

Một Thai Bốn Bảo, Mommy Bà Trùm Cưng Chiều Vô Đối

“Lễ tân, em từng tới công ty của tôi sao?” 

Lãnh Quân cảm thấy được chuyện bất thường. 

Hạng Tri Mộ hừ lạnh một tiếng: “Cũng không 

phải, nhưng mà giám đốc Lãnh tôn quý, không hẹn trước thì không thể gặp.” 

Hẳn là chuyện Lý Cảnh điều lệnh trước đó. 

Lãnh Quân nhớ lại trong lòng một chút, sau 

đó nhìn cô ấy, đùa giỡn nói: “Là lỗi của tôi, hôm nay em đi với tôi đi, tôi sẽ 

gọi lễ tân xin lỗi em tử tế, sau này em muốn gặp tôi thì gặp, không cần hẹn trước, tôi tự mình xuống đón em có được không?” 

Anh ta còn ước gì hôm nào cô ấy cũng tới 

tìm anh ta. 

Hạng Tri Mộ từ chối cho ý kiến, xoay người 

đi tìm quần áo để thay, lúc nhìn thấy một đám ga giường hỗn độn thì ngây ngẩn 

cả người, trên mặt hơi đỏ, sau đó tức giận nói với Lãnh Quân: “Cái này tự anh 

nghĩ cách ném đi đi, tôi không biết xử lý như thế nào.” 

Lãnh Quân biết cô ấy da mặt mỏng, nhưng 

nhìn dáng vẻ xấu hổ của cô ấy lại cảm thấy thú vị, không nhịn được mà trêu cô 

ấy, cười nói: “Không cần ném, lần đầu tiên của Mộ Mộ, tôi nhất định phải cất 

giữ thật kỹ.” 

“Lãnh Quân!” Hạng Tri Mộ cuối cùng không 

kiềm chế được, cả khuôn mặt đều đỏ bừng: “Anh còn biết xấu hổ hay không!” 

Lúc này, Lãnh Quân mới bỏ qua cho cô ấy, 

cười đưa tay xoa đỉnh đầu cô ấy: “Nói đùa thôi, bây giờ tôi mang đi ném đi, em 

thay quần áo trước đi, tôi chờ em ở dưới tầng.” 

Hôm nay, cô ấy không cầm đao băm mình đã 

là hạnh phúc lắm rồi, Lãnh Quân cũng thấy đủ thì dừng, không làm khó khiến cô 

quá khó xử. 

Nhưng mà bị anh ta cướp đi tấm thân xử nữ, 

sao Hạng Tri Mộ có thể tùy tiện bỏ qua. 

Tối hôm qua hùa theo chỉ là để giảm tổn 

thương đối với mình thôi, trò hay còn ở phía sau. 

Chờ sau khi anh ta xuống tầng, Hạng Tri Mộ 

lập tức lấy USB ra, cắt lấy một đoạn video ngắn chỉ có mặt Lãnh Quân mà không 

lộ mặt mình ra, sau đó tải về USB. 

Làm những việc này tốn khoảng nửa tiếng, 

vì để không lộ ra sơ hở, cô ấy cấp tốc trang điểm nhẹ. 

Lãnh Quân không hiểu thời gian và mức độ 

trang điểm của phụ nữ, sau khi cô ấy lên xe thấy cô ấy tô son còn cho rằng cô 

ấy trang điểm tỉ mỉ, yêu thích không buông mà vuốt cằm của cô ấy, hôn lên gò má 

cô ấy một chút: “Nhìn rất đẹp, đặc biệt trang điểm riêng vì tôi sao?” 

Hạng Tri Mộ đẩy ra tay của anh ta ra, 

không nói chuyện. 

Nhưng chút động tác nhỏ này cũng lộ ra vẻ 

rất thân mật trong mắt Lãnh Quân. 

Nếu không phải sợ cô ấy không vui, hôm nay 

anh ta cũng không muốn ra ngoài, nếu còn có thể đè cô ấy làm chuyện tối ngày 

hôm qua mới là chuyện tốt. 

Chờ đến dưới Lãnh thị, Lãnh Quân có một 

cuộc điện thoại gọi đến, Hạng Tri Mộ có tâm tư khác nên ra dấu tay cho anh ta ý 

bảo mình xuống xe trước. 

Lãnh Quân không nghĩ nhiều, bảo cô ấy đi 

trước. 

Hạng Tri Mộ thật ra muốn tìm Thẩm Vị Ương, 

nếu là cô gọi Lãnh Quân tới công ty một chuyến, vậy hẳn là cô cũng ở đây. 

Đợi đến khi cô ấy giao USB cho Thẩm Vị 

Ương, nhất định có thể cắt đứt tâm tư của Lãnh Quân với cô ấy. 

Về phía Lý Cảnh, cô ấy làm chuyện có lỗi 

với anh ấy, ly hôn là chuyện sớm hay muộn, nhưng trước lúc này, cô ấy muốn trị 

hết bệnh cho Lý Cảnh. 

Không ngờ Lãnh Quân mới chỉ xuất hiện mấy 

ngày, đã hoàn toàn phá võ quỹ tích cuộc sống vốn có của cô ấy. 

Nếu đã vậy, anh ta cũng đừng mong tốt hơn. 

Trong mắt Hạng Tri Mộ xẹt qua một tia 

ngoan độc. 

“Sao cô lại tới đây, có hẹn trước không?” 

Khi nhân viên lễ tân nhìn thấy Hạng Tri Mộ 

lại xuất hiện trong tòa nhà Lãnh thị, giọng điệu không nhịn được hỏi cô ấy. 

Hạng Tri Mộ đi đến quầy lễ tân, lễ phép 

nói: “Tôi đi cùng với giám đốc Lãnh, đợi lát nữa anh ta lại tới, có thể để tôi 

đi lên trước chờ anh ta không?” 

Cô chắc chắn không thể giao đồ cho Thẩm Vị 

Ương trước mặt Lãnh Quân. 

Nhưng ở trong mắt nhân viên lễ tân, cô ấy 

như này là đầu cơ trục lợi, thay đổi pháp muốn trà trộn vào đi trèo cao. 

Nhân viên lễ tân đã không che giấu được sự 

khinh thường trên mặt nữa, cười lạnh: “Giám đốc Lãnh đi với cô? Trong nhiều 

người đục nước béo cò như vậy, cái cớ cô lấy này là thứ buồn cười nhất tôi từng 

nghe, cô có quan hệ thế nào với giám đốc Lãnh, mặt mũi cũng thật lớn, giám đốc 

Lãnh vậy mà có thể tự mình đưa cô đến Lãnh thị?” 

Giọng điệu của nhân viên lễ tân khoa 

trương, cực kỳ khinh thường Hạng Tri Mộ. 

Cô ta làm lễ tân của loại công ty lớn này, 

ngày nào cũng mỉm cười tiếp đón nhân vật lớn có mặt mũi, thấy loại người này 

đương nhiên muốn nịnh bợ. 

Nhưng loại người mặc hàng vỉa hè như Hạng 

Tri Mộ này, 

Hạng Tri Mộ còn chưa mở miệng giải thích, 

nhân viên lễ tân lại khinh thường nói. 

“Tôi khuyên cô hiện tại đi nhanh đi, nếu 

không cũng đừng trách tôi không khách khí gọi bảo vệ đến đây.” 

Hạng Tri Mộ giải thích: “Tôi thật sự đi 

với giám đốc Lãnh, nếu không để tôi gọi luôn cho anh ấy đi, để anh ấy nói với 

cô một tiếng.” 

Nhân viên lễ tân nhíu chặt mày, không nhịn 

được gọi bảo vệ: “Bảo vệ, lỗi người phụ nữ si tâm vọng tưởng này ra ngoài.” 

Thế là lập tức có hai bảo vệ tới, mỗi 

người một bên khống chế kéo Hạng Tri Mộ ra ngoài. 

Hạng Tri Mộ giãy dụa giải thích: “Tôi có 

thể gọi điện thoại cho Lãnh Quân giải thích, cô cho tôi một cơ hội gọi điện 

thoại cũng không được sao?” 

Nhân viên lễ tân cười lạnh: “Ai biết cô 

muốn gọi điện thoại hay là muốn chạy trốn chứ, phụ nữ si tâm vọng tưởng muốn 

gặp cậu chủ như cô tôi thấy nhiều rồi, lần này nhất định phải đưa cô đến cục 

cảnh sát để giáo huấn, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, cũng không nhìn xem cô 

bao cân bao lượng.” 

“Nói ai là con cóc đấy.” 

Một giọng nam lạnh lùng vang lên, thanh 

niên dáng người cao gầy sải bước chân dài đi vào đại sảnh lễ tân, phía sau là 

một người phụ nữ có khí chất cao quý, dung nhan diễm lệ. 

Sau khi lễ tân thấy rõ hai người là ai, bị 

dọa đến trợn mắt: “Thẩm, bà Thẩm, cậu chủ.” 

Lãnh Quân không để ý tới cô ta, mà chán 

ghét gạt tay bảo vệ khỏi người Hạng Tri Mộ, bảo vệ cô ấy ở trong lồng ngực của 

mình: “Không sao chứ, bọn họ có làm gì em hay không?” 

Hạng Tri Mộ lắc đầu, ánh mắt rơi vào trên 

người Thẩm Vị Ương. 

Sao cô ấy cứ cảm thấy bà Thẩm này rất quen 

mắt, giống như từng gặp ở đâu vậy. 

Tuy nhiên chắc chắn không phải loại cảm 

giác quen mắt vì từng thấy trên tin tức. 

Thẩm Vị Ương cũng nhìn cô ấy, ngậm cười: “Bạn 

gái của A Quân sao?” 

Lãnh Quân lúc trước ở Ám Dạ từng nói không 

yêu đương, hiện tại vừa về nước đã có bạn gái, vẻ ngoài còn ngoan ngoãn duyên 

dáng, Thẩm Vị Ương thấy cũng vui vẻ. 

Hạng Tri Mộ vừa muốn phủ định, Lãnh Quân 

đã mở miệng nói trước: “Không phải, chỉ là bạn bè bình thường, mẹ, mẹ đi lên 

trước đi, con xử lý một ít chuyện rồi sẽ lập tức đi lên ký tên.” 

Hạng Tri Mộ cũng cảm thấy quan hệ của cô 

ấy và Lãnh Quân rất không rõ ràng, hẳn nên phủ định. 

Nhưng cô ấy phủ định và Lãnh Quân vội vã 

tự phủ định như vậy, là hai việc khác nhau. 

Nói thật, trong lòng cô ấy có hơi không 

thoải mái. 

Có một loại cảm giác mình bị Lãnh Quân 

trêu đùa, không tôn trọng. 

Lãnh Quân cũng chú ý tới biểu cảm của cô 

ấy hơi khó xử, nhưng cũng không nói gì. 

Thẩm Vị Ương cũng là người thông minh, 

phát hiện bầu không khí giữa con trai mình và cô bé này không đúng, đi lên 

trước. 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận