Lọc Truyện

Nghe thấy tiếng bước chân đi xa dần, Âu Dương Vân thở phào một hơi, vươn vai một cái, nhưng lại vô tình liếc thấy quyển hộ chiếu của Nam Cung Phong rơi trên tủ đầu giường, cô vội vàng cầm lấy đuổi theo, khó khăn lắm mới có được vài ngày yên tĩnh, đừng vì quên mang hộ chiếu mà hủy lịch trình.

Vì cô dậy quá sớm nên dưới tầng chỉ có ba người giúp việc đang quét dọn vệ sinh, thấy cô xuống dưới, họ cung kính cúi đầu: “Chào mợ chủ.”

Cô vội vàng ừ một tiếng, chạy thẳng ra khỏi cửa phòng khách, nhưng rất không may, chiếc xe đã lăn bánh rồi.

Cô co cẳng đuổi theo, vẫy vẫy quyển hộ chiếu trong tay mà hét to: “Đợi đã.”

Nam Cung Phong nhắm mắt định ngủ một giấc thì loáng thoáng nghe thấy giọng Âu Dương Vân, anh nghiêng đầu liếc vào kính chiếu hậu thì thấy cô đang đuổi theo sau thật, lập tức nói: “Dừng xe.”

Chiếc xe dừng lại, anh đẩy cửa xuống xe, hai tay khoanh trước ngực, dựa người vào thân xe, ung dung nhàn nhã nhìn cô gái đang thở hồng hộc mà trêu đùa: “Không nỡ để tôi đi à?”

Âu Dương Vân tức giận trừng mắt lườm anh một cái, nhét quyển hộ chiếu vào lòng anh: “Tôi sợ anh không đi nổi thôi.”

Vừa dứt lời, trước mặt đã xuất hiện thêm một người đàn ông, nhẹ nhàng đoan chính, tươi cười hỏi: “Người này là chị dâu mới phải không?”

Âu Dương Vân hoài nghi gật đầu: “Xin hỏi cậu là…”

“Ồ, tôi tên là Quý Phong, là thư ký kiêm tình nhân của Anh Phong, lần đầu gặp mặt, hân hạnh hân hạnh.”

“Tình nhân?”

Âu Dương Vân sợ hết hồn, toàn thân hóa đá tại chỗ. Ánh mắt cô hướng về phía Nam Cung Phong, cứ tưởng anh sẽ phủ nhận, không ngờ anh không những không phủ nhận mà còn ngồi vào xe như không có chuyện gì xảy ra.

“Chị dâu, em đưa tay lâu lắm rồi đấy.”

Quý Phong ngượng ngùng nhắc nhở, Âu Dương Vân bắt tay cùng cậu ấy, không được tình nguyện cho lắm.

“À thì, bây giờ chúng tôi đang vội tới sân bay, xin phép đi trước nhé.”

“Đợi đã.”

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot-com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận