Lọc Truyện

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương

Chương 3420 Có phải anh không?”

Nhưng...

Không có người nào trả lời lại. Thu Phương thử gọi vài lân nữa, vẫn không có người nào đáp lại như cũ, nhịn không được lấm bẩm. "Chẳng lẽ mình bị ảo giác?" Cô ta gãi đầu, thấy bầu trời đã tối thì chuẩn bị đi nấu cơm.

Nhưng ngay lúc này... Răng rắc! Tiếng động kỳ lạ đó lại phát ra lần nữa.

Cả người Thu Phương đều rưn lên, cô ta rốt cuộc chắc chắn được mình không hề bị ảo giác! Quả thật có tiếng ở trong phòng. "Ai? Ai đấy?" Cô ta cầm lấy cây gây ở bên cạnh, lớn tiếng la lên, bên trong vẫn không trả lời lại. "Rốt cuộc là ail Tôi cảnh cáo, đừng có giở trò quỷ, nơi này là Trường Sinh Thiên Cung!

Nếu còn không chịu ra đây, tôi sẽ gọi người tới đấy!"

Thu Phương nuốt nước miếng một cái, lấy can đảm.

hét to lên. Đáp lại cô ta vẫn là sự im lặng đáng sợ.

Thu Phương cảm giác có gì đó không đúng, đang chuẩn bị gọi người tới thì đột nhiên... “Răng. rắc!

Răng rắc! Răng rắc..." Âm thanh kỳ lạ ấy xuất hiện nhiều hơn như là pháo nổ. Thu Phương khẽ giật mình, lập tức nhìn về nơi phát ra âm thanh.

Cuối cùng cô ta cũng biết tiếng động đó được phát ra từ đâu! Chính là cái kén to lớn ở giữa phòng kiaf Thu Phương mở to mắt nhìn nó, thấy một số lượng lớn vết nứt trên cái kén lớn đó, lan rộng như mạng nhện, cùng với sự xuất hiện của vết nứt là thứ chất lỏng säãm màu không ngừng chảy. ra từ các vết nứt.

Chất lỏng này cực kì sánh đặc, sau khi chảy xuống sàn nhà thì tỏa ra một mùi hôi thối.

"Đây là cái gì vậy? Thối quá!”

Thu Phương bịt mũi nhíu mày, không thể chịu đựng được nổi cái mùi đó. Cô ta chuẩn bị rời khỏi phòng thì đột nhiên hai tiếng “Rắc rắc” vang lên, toàn bộ kén tằm nổ tung, một bóng người ngã ra ngoài.

Cả người Thu,Phương run lên, tập trung nhìn lại, nhận ra đây không phải ai khác... Chính là Lâm Dương!

"Anh Lâm?" Thu Phương thất thanh.

“Thu Phương?”

Lâm Dương thở ra một hơi, khàn giọng nói: "Nấu nước giúp †ôi đi, tôi muốn tắm rửa...”

"Được... Được... Thu Phương đáp, vẫn chưa hoàn hồn.

Chỉ chốc lát sau, Thu Phương đã chuẩn bị xong nước tảm, Lâm Dương loạng choạng chạy đến tắm thật đã. Cho đến khi Lâm Dương sạch sẽ bước ra, Thu Phương nhìn anh, sững người.

Lâm Dương của lúc này có sự thay đổi rất rõ so với lúc trước. Da thịt trên người anh như được sống lại, vô cùng mịn màng, đường nét càng thêm khắc sâu, có phần góc cạnh, đôi mắt sáng ngời có thần; đôi con ngươi lấp lánh như: sao trời.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen Hot. Vào google gõ: Metruyen Hot để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận