Lọc Truyện

Người Yêu Cũ Là Tổng Tài Lạnh Lùng - Hàn Diệc Thần

9 giờ tối

Hạ Thương Vân vừa ôm Tiểu My vừa nghịch điện thoại.

*Cạch...Cạch...Cạch*

Hạ Thương Vân???

Cô bước ra thấy Hàn Diệc Thần đang đi vào.

Anh ngước mắt lên nhìn cô.

Cô nhìn anh một hồi rồi đi lên phòng với Tiểu My nghịch điện thoại tiếp.

Hàn Diệc Thần tắm xong liền bước vào phòng Tiểu My.

Anh bò từ từ lên giường, vòng tay qua ôm eo cô mà ngủ.

Cô vẫn mặc kệ anh.

Chưa đầy 5 phút, anh đã ngủ mất rồi.

Sáng hôm sau

Do tối qua ngủ trễ nên hôm nay Hạ Thương Vân nướng.

Trên bàn ăn

"PaPa...tối qua, PaPa đi ăn tiểu thịt tươi có ngon không?!"

Hàn Diệc Thần???

"Ai nói với con là PaPa đi ăn tiểu thịt tươi"

Tiểu My ngây thơ đáp.

"Chị Tiểu Vân..."

.

Hàn Diệc Thần thở dài

"Haizzz...Tối qua, PaPa đi gặp đối tác...không có tiểu thịt tươi nào hết"

Tiểu My???

"Mà tiểu thịt tươi là gì vậy PaPa"

Hàn Diệc Thần dãn cơ mặt ra.

"PaPa cũng không biết nữa...Lát PaPa sẽ hỏi chị Tiểu Vân của con...Còn giờ thì ăn sáng đi"

Tiểu My hớn hở

"Vâng"

Hàn Diệc Thần bước lên phòng.

Cô vừa tắm xong.

Hai người cùng mở cửa ra.

Ánh mắt ta chạm nhau...

Hạ Thương Vân thở dài.

Cô bước qua Hàn Diệc Thần nhưng được vài bước thì bị Hàn Diệc Thần kéo vào phòng.

Anh đóng sập cánh cửa lại.

Hạ Thương Vân???

"Cái gì vậy"

Hàn Diệc Thần bỏ một tay vào túi quần.

"Giận tôi à"

Hạ Thương Vân không thèm nhìn lấy một cái.

"Nào dám"

Anh đưa hai tay lên nhéo hai bên má cô.

Cô cố đẩy hai tay anh ra.

"A...A...Đau...Đau..."

Hàn Diệc Thần nhếch mép cười.

"Em dám nói tôi đi ăn tiểu thịt tươi"

Hạ Thương Vân bịu môi.

"Không đúng sao"

Hạ Thương Vân xoa xoa 2 bên má

"Xùy..."

Hàn Diệc Thần thở dài.

"Haizzz...Tôi đi gặp đối tác...Không phải như em nghĩ đâu"

Trong người Hạ Thương Vân cứ nôn nao kiểu gì ấy, khó chịu vô cùng.

Cô muốn nghe một câu trả lời vừa đủ vừa chính xác, dứt khoát.

Cơn tức giận khiến cô bật lên level max

"Gặp đối tác trên giường à"

Hàn Diệc Thần???

.

"Ý em là sao...Tôi chưa hiểu...Em nói rõ hơn xem nào"

Hạ Thương Vân thở dài trong mệt mỏi.

Cô nhăn mặt nhìn anh.

"Hôm qua, anh làm gì với Nguyệt Phương Thảo mà để cô ta bắt máy lúc anh đang tắm"

Hàn Diệc Thần nghe vậy liền dãn mặt ra

"Đúng là hôm qua anh đi gặp đối tác...Trong đó có ba cô ta và cô ta đi theo ông ta để tiếp cận anh...cô ta vô tình làm đổ rượu lên người anh nên anh phải đến khách sạn gần đó để tắm thế thôi"

Hạ Thương Vân nghe anh giải thích như vậy trong lòng nhẹ nhõm hẳn ra.

Cô ho nhẹ vài cái làm màu.

"Ờm...Vậy...Nếu không có gì thì tôi đi trước đây"

Hạ Thương Vân chưa kịp đi thì đã bị Hàn Diệc Thần bế xốc lên giường.

"Này...làm gì vậy"

Thấy Hàn Diệc Thần cứ nhìn mình chằm chằm rồi còn cười mỉm, Hạ Thương Vân đỏ mặt.

"Em ghen à"

Hạ Thương Vân???

Cô cố né tránh khỏi ánh mắt anh.

"Ai ghen chứ...Anh đừng có suy diễn lung tung"

Hàn Diệc Thần nhếch mép.

"Vậy sao em chột dạ..."

Hạ Thương Vân nuốt nước bọt nhìn vào ánh mắt đắc ý đấy.

"Ực...Ực...Tôi...Tôi..."

Không để cô tiếp lời, anh nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên đôi môi căng mọng ấy.

Cô rất muốn đẩy anh ra nhưng hai tay đã bị anh giữ chặt rồi.

Sau một hồi lâu lấm liếm bờ môi ngọt ngào, anh cũng lưu luyến rời ra.

Hạ Thương Vân thở dốc

"Tối nay, anh đi xã giao với bạn bè nên về muộn một chút"

Hạ Thương Vân???

"Anh nói lịch trình cho tôi làm gì"

Hàn Diệc Thần nhẹ nhàng cười.

"Để em yên tâm hơn"

Anh nắng nhẹ chiếu vào, nụ cười của anh nhẹ nhàng hiện lên trong đầu cô khiến tim cô xao xuyến vô cùng.

Tại sao...

Tôi luôn là người khiến anh đau lòng như vậy...

Anh vẫn làm những hành động đó với tôi...

Rốt cuộc là anh ấy muốn là cái gì đây...

Trả thù ư...

Hạ Thương Vân đỏ mặt

"Ồ"

Hàn Diệc Thần thở dài.

Anh ngồi dậy.

"Haizzz..Em ở nhà ngoan"

Hạ Thương Vân???

"Nay anh bị cái gì vậy"

Cô lườm anh một cái rồi bước nhanh xuống nhà.

Khi xe Hàn Diệc Thần đã rời đi, Hạ Thương Vân đưa Tiểu My đi khu vui chơi.

Trong xe Hàn Diệc Thần.

"Lấy sợi này..."

Thư kí Lý: "Vâng..."

Hàn Diệc Thần dựa đầu vào ghế, nhìn ra cửa sổ. Thực ra, cái hợp đồng tào lao đó đã bị anh xé từ lâu rồi.

Đó chỉ là một cái cớ vô lý để giữ cô lại bên mình thôi.

Thời gian cứ êm đềm trôi đi.

Vài ngày sau đó.

Tại quán bar Moon night.

*Zô...Zô*

Nhạc Thắm nhăn mặt.

Hàn Mẫn Ly hớn hở.

"Đêm nay không say không về"

Hạ Thương Vân lo lắng

"Thôi bớt đi chị"

Hoàng Cẩm Như chen vào.

"Chị say là em sợ nhất đó"

*cạn ly*

Ở gần đó

"Thần ca ca...Cảm ơn anh vì hôm nay"

Đây là Hồng Thắm nhà ở đối diện Hàn gia.

Tuy Hàn Diệc Thần không thường xuyên về Hàn gia nhưng Hồng Thắm vẫn luôn nhắn tin, gọi điện, giữ liên lạc với Hàn Diệc Thần.

Hôm nay là sinh nhật của Hồng Thắm.

Hàn Diệc Thần thở dài mặt không cảm xúc.

"Ừ..."

Hạ Minh Tước nghĩ thầm.

"Hừ...Đi năn nỉ, làm phiền người ta mà còn trưng cái vẻ như là người ta tự tổ chức cho mình...Hừ...đúng là giả nai"

Hạ Minh Tước liếc mắt qua thấy vợ mình và mấy nhỏ đang ngồi kế đó liền nghĩ ra trò hay.

"Êy...Thần...mày thấy bàn vợ tao chưa"

Hàn Diệc Thần đảo mắt nhìn xung quanh.

Anh thấy bàn đó có Hạ Thương Vân liền hiểu được ý đồ của Hạ Minh Tước.

Hàn Diệc Thần nhếch mép cười.

"Thấy...Thì sao"

Hạ Minh Tước đắc ý nói.

"Mày thấy con nhỏ mặc váy trắng không"

Hàn Diệc Thần nhìn Hạ Thương Vân với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cô

"Ừm"

Hạ Minh Tước uống một ngụm rượu rồi nhìn Hàn Diệc Thần

"Nó là em gái tao...mày qua rủ nó với mấy nhóc kia qua đây đi...Nếu tụi nó chịu qua...Chầu này tao bao"

Hàn Diệc Thần cười gian xảo

"Đi thì đi..."

~Chương sau chắc chắn có thịt nha mn~

(Cái váy trắng mà Hạ Thương Vân mặc nha mn. Mình cũng chả biết nên tả như thế nào nên các bạn coi hình cho nhanh.)

Nhấn Mở Bình Luận