Lọc Truyện

Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế

 Trong cơ thể của Khương Vân Tùng toàn là Khôi Lỗi Phù.  

 

Tần Ninh kiểm tra chốc lát, không khỏi mắng: "Khương Thái Bạch, năm đó ta không thu ngươi làm đồ đệ đúng là sáng suốt!"  

 

"Hả?"  

 

"Ngươi nhìn xem ngươi đã làm cái quỷ gì!"  

 

Tần Ninh mắng: "Phù chú độn lực để khai thông lực lượng bị ngươi dán vào đâu rồi?  

 

Tất cả đều dán vào khắp nơi trong cơ thể ông ta, toàn bộ lực lượng tích góp vào trong kinh mạch xương cốt, căn bản không thể sử dụng được, đây chính là một tên vô dụng".  

 

"Ngươi mắng ai là vô dụng?"  

 

Khương Vân Tùng gầm thét lên: "Ngươi đã làm gì ta rồi?  

 

Đừng táy máy trên người ta, nhóc con, ta sẽ giết ngươi!"  

 

Tần Ninh căn bản không để ý tới Khương Vân Tùng đang gào thét kêu to.  

 

Hắn tiếp tục mắng: "Còn nữa, nguyền rủa chôn vùi tiêu diệt ý thức, ngươi dán vào chỗ nào rồi?  

 

Ngươi lại dán vào trong hồn hải, không phải ta đã nói với ngươi phải dán vào vị trí từng huyệt đạo sao?  

 

Huyệt đạo đình trệ, không thể vận chuyển, ý thức tự nhiên cũng biến mất!"  

 

Khương Thái Bạch nghe nói như vậy thì lập tức xích lại gần nhìn, sắc mặt vô cùng khó coi.  

 

Thật sự sai rồi! Khương Thái Bạch khổ sở nói: "Năm đó ta cũng trúng độc, mắt mờ, lúc ấy tên này vẫn còn sống, ta liền lấy ông ta để luyện chế, ông ta không phối hợp, có thể đã dán sai rồi..."

Không phối hợp?  

 

Dán sai rồi?  

 

Những sai lầm này của khôi lỗi sư là trí mạng! Luyện chế thi khôi vốn là phiền toái nhất.  

 

Chỉ cần hơi lơ là là sẽ hoàn toàn thay đổi bản chất! Tần Ninh khiển trách: "Là một khôi lỗi sư mà còn có thể phạm phải những sai lầm này sao?  

 

Ngươi đúng là thật quá ngu xuẩn, hết thuốc chữa!"  

Khương Thái Bạch không dám phản bác.  

 

 

Bây giờ dường như đã trở lại năm xưa, thấy sắc mặt Tần Ninh tái xanh, trong lòng ông ta vô cùng sợ sệt.  

 

Nhấn Mở Bình Luận