Lọc Truyện

Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế

Sự xuất hiện của bốn người này quá kỳ lạ.  

 

Tựa như bước ra từ trong mộ vậy, hơn nữa không cho bất kỳ kẻ nào động vào mộ ở đây, thật hiển nhiên bọn họ có quan hệ cực kỳ mật thiết với người đang mai táng trong mộ.  

 

Thế nhưng sao lại tràn ngập ác ý với người của Tử Phủ thế?  

 

Điều này thật khiến người ta khó hiểu.  

 

Kỷ Đạc không hiểu tại sao.  

 

Lúc này, Khương Thái Bạch đang ra sức đá Kỷ Đạc, còn đâu dáng vẻ già nua cằn cõi như cây khô chứ, giờ trông ông ta toát ra khí phách của một cường giả vô địch.  

 

Dù sao, chân ông ta đang đạp lên một vị Thiên Tiên bát phẩm danh chấn Tử Vân tiên châu.  

 

Tần Ninh không thèm để ý tới Kỷ Đạc, chỉ nhìn vào đám người Đan Lập Cường của Đan Tâm Cốc, Cam Diệu của đảo Nam Đấu, Ấn Thần của đảo Thi Cốt đang đứng phía xa.  

 

"Các ngươi... đã sửa chữa nghĩa địa về nguyên dạng chưa?"  

 

Dứt lời, bọn họ dựng tóc gáy, vội vàng sai bảo thuộc hạ nhanh chóng sửa sang ngôi mộ.  

 

Bên này, Kỷ Đạc tiếp tục bị Khương Thái Bạch tra tấn, thắt lưng đã bị đạp vỡ, tủy sống bị đứt đoạn, Khương Thái Bạch còn đánh gãy hai tay hai chân của Kỷ Đạc.  

 

Cách làm này quá đỗi tàn nhẫn.  

 

Kỷ Đạc rống lên: "Tử Phủ sẽ không tha cho các ngươi đâu!"  

 

Khương Thái Bạch ngồi xổm trước mặt Kỷ Đạc, gương mặt già nua mỉm cười, nhưng gương mặt cằn cỗi như cây khô kia khi cười lên cũng rất đáng sợ.  

 

"Không tha cho chúng ta à?"  

 

"Đúng lúc lắm!"  

 

Khương Thái Bạch cười một tràng, nói: "Món nợ máu này cần Tử Phủ các ngươi trả lại, vậy mà còn dám tới đây lấy bảo vật!"  

 

"Ngươi rốt cuộc là ai?"  

 

Kỷ Đạc hung tợn hỏi.  

 

Khương Thái Bạch nhấc áo Kỷ Đạc lên, hờ hững nói: "Ngươi không nhớ ta là ai sao?"  

 

Kỷ Đạc nhìn kỹ ông lão trước mặt mình, không thể nhận ra là ai.  

 

Khương Thái Bạch ảm đạm nói: "Đúng vậy, tất nhiên là ngươi không nhận ra rồi, ta trước kia và ta hiện tại khác xa nhau...", "Ngươi rốt cuộc là ai!"  

 

Kỷ Đạc rống lên đầy tức giận.  

 

Từ khi nào Tử Phủ đắc tội bốn người này! Khương Thái Bạch cười to nói: "Ta là... Khương Thái Bạch đó...", dứt lời, Kỷ Đạc khiếp sợ trừng mắt.  

 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận