Lọc Truyện

Quảng Cáo Tìm Vợ

Hôm nay diễn tập này kéo dài đến 7 giờ tối, dường như Hạ Tuyết tìm được cảm hứng trước nay chưa từng có, cùng Trầm Ngọc Lộ diễn đối thủ, diễn động tác đánh thì ra nhiều chiêu ác độc, đem chiêu số học được trohttp://diendanlequydon。comng khoảng thời gian này, hung hăng dùng trêи người của Trầm Ngọc Lộ, bất kể là từ bổ chưởng, hay đá chân, không đợi đạo diễn kêu CUT, cô cũng nhắm vào chỗ chết trêи người của Trầm Ngọc Lộ, có mấy lần huấn luyện viên của mình kéo cô ra, mặc dù ngoài mặt trách cứ, nhưng ánh mắt lại lộ ra tán thưởng, khen cô trong khoảng thời gian này tiến bộ rất lớn! !

Cả người Trầm Ngọc Lộ đau đớn, tức giận đến tim gan phèo phổi uốn éo thành một đoàn, nhưng vẫn úy kỵ bọn Nhậm Phong ở một bên, chỉ đành phải đóng cảnh cuối cùng bị Hạ Tuyết đá vào bụng bị thương, kết thúc công việc! Cô ta tức giận thở phì phò, lúc nghỉ ngơi đi qua bên cạnh Hạ Tuyết, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Chúng ta chờ xem! !”

“Chỉ cần cô không giở trò đâm sau lưng người! ! thì xem ai chiến thắng đến lúc cuối cùng! Chỉ cần có ๖ۣۜDiendanlequydon.comHạ Tuyết tôi một ngày, tôi sẽ cho Trầm Ngọc Lộ cô ở trong giới phim ảnh vĩnh viễn không ngốc đầu được! !” Hạ Tuyết lạnh lùng nói với Trầm Ngọc Lộ!

Trầm Ngọc Lộ trợn to hai mắt, nắm chặt quả đấm, tức giận đến cả người run rẩy nhìn cô! !

Hạ Tuyết cắn răng, trong sự bảo vệ của Hi Thần, đi khỏi tổ diễn kịch, đi tới phòng hóa trang, khi cô sắp xoay người một cái, nhìn cả bầu trời tối tăm, nhớ tới cái chết của Cẩn Nhu, trong lòng của cô đau nhói, vừa bước đi, vừa nghẹn ngào nói: “Cẩn Nhu, cô ở trêи thiên đường có khỏe không? Nếu Diễn ✭ ✯ ✰ ✱ ✲ ✳ ❃ ❂ ❁ ❀ ✿đàn Lê Quý Đôn.Thượng Đế không tha thứ cho cô, sớm cướp đi tính mạng của cô, vậy tôi hướng Thượng Đế cầu nguyện, tôi tha thứ cho cô, cầu xin Thượng Đế cũng tha thứ cho cô ———— Tôi bằng lòng chịu đựng tất cả thù hận của cô ———— Tôi không biết thế giới này, sẽ còn bao nhiêu thù hận nữa, sẽ còn trả thù đến khi nào ———— Nhưng ở trong lòng của tôi, tôi không muốn oán trách bất cứ ai, bởi vì tôi hy vọng có thể bỏ qua cho một số người, càng có thể bỏ qua cho mình ———— Nếu cô đầu thai là người, đừng đầu thai đến cái loại gia đình đó, bán mặt cho đất, bán lưng cho trời, làm một người sạch sẽ ———— Cẩn Nhu, bây giờ tôi rất nhớ đến cô, nếu thời gian có thể quay lại, tôi nhất định sẽ phát hiện ra oán hận của cô, làm cho cuộc sống của cô có bao nhiêu đau khổ? Tôi sẽ kiên nhẫn và hiểu cô hơn, an ủi cô mà không phải quá nhiều tranh chấp và nghi ngờ ———— Thật xin lỗi ———— Hai chúng ta đã từng thề, cùng nhau gánh vác cuộc sống, nhưng số mạng bất đắc dĩ để cho chúng ta đi ngược lại ———— Kiếp sau gặp lại ———— Chúng ta tiếp tục làm bạn bè tốt nhất ————”

Nước mắt Hạ Tuyết lăn xuống, cuối cùng đành bất đắc dĩ bước tiếp về phía trước.

Bởi vì là ban đêm, rất nhiều nhân viên làm việc trong phòng hóa trang đã kết thúc công việc, tâm tình Diễn – đàn – Lê – Quý – ĐônHạ Tuyết buồn bực, đè nén đi vào hóa trang, ai cũng không để ý đến, thậm chí cũng không muốn nói chuyện với Isha, chỉ lặng lẽ đi vào phòng hóa trang, thay quần áo, đổi lại quần áo của mình lúc sáng nay, cảm nhận sâu sắc tịch mịch bước ra ngoài, Isha có chút đau lòng nói với cô: “Bảo bối, nếu tâm tình cô không tốt, tôi đưa cô về nhà được không?”

Hạ Tuyết mờ mịt lắc đầu một cái, một mình khổ sở đi ra phòng hóa trang, rời khỏi tổ diễn kịch, chào mọi người, đi trêи quảng trường, nhìn cả quảng trường trống trải giống như một khối tịch mịch khổng lồ, bao quanh mình thật chặt, hai tròng mắt của cô đỏ lên, một mình lặng lẽ bước đi, nhưng phát hiện ánh đèn cả quảng trường tối sầm lại, tất cả xung quanh rơi vào trong tối tăm ————

Hạ Tuyết sửng sốt, đứng ở giữa quảng trường, có chút sợ nhìn trước, nhìn sau, nhìn trái, nhìn phải, tất cả tối tăm,DĐLQĐ lúc này mới phát hiện vừa rồi tổ diễn kịch còn náo nhiệt, bây giờ toàn bộ đã kết thúc, ngay cả dụng cụ cũng thu vào, khắp nơi yên tĩnh, cô có chút lo lắng liếc nhìn xung quanh, lại phát hiện, Isha, trợ lý, Hi Thần, Hứa Mặc, Nhậm Phong, tất cả bọn họ đều không thấy, trong lòng chợt lạnh lẽo, hoảng sợ kêu to: “Người đâu? Các người ở đâu rồi? Đừng làm tôi sợ a! !”

Cả quảng trường trống trải, khắp nơi gió lạnh thổi tới, khắp nơi chỉ có tiếng o o của gió!

Hạ Tuyết hoảng sợ lui về phía sau một bước, tiếp tục lui lại một bước, đôi mắt nhanh chóng đỏ lên, trong khoảng thời gian này, xảy ra quá nhiều chuyện, làm cho cô không nhịn được nhớ lại chuyện thật đáng sợ, cô lớn tiếng gọi to: “Có người hay không ? Đừng bỏ tôi một mình! ! Tôi rất sợ ! !”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận