Lọc Truyện

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

“Chờ một chút!”, Tra Na Lệ với tay gọi Mã Sơn, giọng nói có phần căng thắng: "Tôi. Tôi.. Cũng không ghét anh tới mức đó!"

“Thật ư?", Mã Sơn xoay người lại nhìn cô ta.

Tra Na Lệ gật đầu: “Mặc dù anh hơi ngốc nhưng lại rất hài hước, chỉ có điều da mặt quá dày! Đáng ghét!”

“Không phải em nói là không ghét anh à?”, Mã Sơn ngạc nhiên hỏi.

Tra Na Lệ sững sở, mảng: “Đồ ngốc! Đáng ghét!” Nói xong, cô ta thở phì phò xoay người rời đi

Mã Sơn đang định đuổi theo thì bỗng hét lên đau đớn, ôm ngực, ho ra một búng máu.

Tra Na Lệ quay đầu lại nhìn thấy, vội vàng chạy tới đỡ Mã Sơn, giật mình hỏi: “Anh sao vậy? Cái tên ngốc này! Con bọ này có độc, sao anh lại ăn thật chứ?”

Cô ta điểm huyệt trên người Mã Sơn rồi lấy một lọ thuốc ra, dốc hai viên ra lòng bàn tay, đút cho Mã Sơn ăn.

Sau đó, cô ta xoa nhẹ ngực Mã Sơn: “Khỏe lại chưa?”

Mã Sơn tái mặt, nằm trong ngực cô ta: “Na Lệ... Anh không xong rồi..”

Thấy Mã Sơn không có dấu hiệu chuyển biến tốt, Tra Na Lệ hơi ngờ vực: "Không đúng, chân khí trong người anh rất mạnh, cổ trùng đã bị anh giết chết rồi trong cơ thể anh chỉ có chất độc của cổ trùng đã chết, đáng lẽ ra uống thuốc vào là không sao nữa chứ!"

“Na Lệ, nếu như anh chết, xin em đừng buồn vì anh.”

“Nói vớ vấn gì vậy!, Tra Na Lệ vội la lên: “Anh không chết được đâu! Tôi sẽ không để anh chết!”

“Na Lệ, anh lạnh...”

Tra Na Lệ ôm chặt người Mã Sơn: “Thế này có đỡ. hơn không?”

“Na Lệ, anh không muốn chết ở đây. Em đìu anh tới... Tới..."

“Anh muốn đi đâu?”

Mã Sơn rút tấm thẻ phòng ra: “Phòng Đại Đô Hội không ở thì phí...”

“Cút” 

Tra Na Lệ nhìn thấy thẻ phòng mới hiểu ra Mã Sơn đang giả vờ bèn vứt anh ta xuống đất.

Huỵch!

“Ôi!", Mã Sơn xoa mông lồm cồm bò dậy, vừa đuổi theo vừa gọi: “Na Lệ, chờ anh một chút

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận