Lọc Truyện

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

Nghe vậy, Thái Hòa Trung đứng bên cạnh hơi nhíu mày.

Lý Dục Thần nói: "Đúng vậy, ông Hà có biết ông ta đang ở đâu không?"

Hà Gia Xương không trả lời thắng, chỉ cười to: 

“Người khác có việc nhờ vả đều phải ăn nói tử tế, tặng quà cáp. Còn cậu muốn cầu cạnh tôi thì lại sai người tới phá chuyện làm ăn của tôi, giở trò ăn gian trong sòng bạc của tôi. Cậu nói xem, làm sao tôi có thế không nghỉ ngờ cậu là người do đối thủ của tôi phái tới đây?

Lý Dục Thần nói: “Ông Hà là vua sòng bài Hào Giang, uy danh hiển hách, không làm vậy thì e là không gặp được ông”.

Hà Gia Xương cười nói: “Sao lại thế được, tôi cũng phải nể mặt ông Lý bên Hương Giang chứ”.

Lý Dục Thần lại nghiêm mặt nói: “Tôi là tôi, không cần phải dựa vào nể mặt người khác”

Hà Gia Xương hơi sững sờ, nhìn Lý Dục Thần, bỗng cười phá lên.

“Tốt tốt tốt, thời nay trong lớp trẻ, ít có ai có khí phách như vậy. Không ngờ hôm nay tôi lại gặp được hai người. Tôi rất thích các cậu nhưng sòng bạc có quy định của sòng bạc. Chơi bài bịp bị bắt thì tối thiểu phải bị chặt một tay. Nếu như hôm nay không để tay hai người bạn này của cậu lại đây thì sòng bạc của nhà họ Hà tôi ở Hào Giang sẽ phải dẹp tiệm hết".

“Tôi biết", Lý Dục Thần nói: "Ông đã nói tới quy định của sòng bạc thì cứ làm theo quy định của sòng bạc đi, chúng ta cược một ván, tôi thắng thì giữ tay lại cho bọn họ, được chứ?”

Hà Gia Xương không nói gì, nhìn về phía Thái Hòa Trung.

Thái Hòa Trung mim cười: "Cậu Lý, chúng tôi mở sòng bạc, cậu muốn cược thì chúng tôi hoan nghênh thôi. Nhưng chuyện nào ra chuyện đó. Gian lận bị chặt tay là luật thép của sòng bạc. Cậu muốn cược thì tôi chơi với cậu nhưng cậu chỉ có thể đặt cược bằng thứ khác, không thể dùng tay của bọn họ để đặt cược”.

Hà Gia Xương khẽ nhíu mày.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận