Lọc Truyện

Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần

Trong căn biệt thự nhỏ của Phương Thủy Y, Trương Trần đang đeo tạp dề nấu cơm, bỗng có một đoàn xe kéo tới.

Dẫn đầu đoàn là chiếc Maybach, theo sau là năm chiếc.

Mercedes s600, trong nháy mắt đã dừng lại trên bãi cỏ trước biệt thự.

Đoàn người này chính là Phương Thủy Y và Tôn Khuê Sơn.

“Ở đây cả đi, A Báo theo tôi vào là được rồi!"

Căn dặn một câu xong, Tôn Khuê Sơn vội vã đi vào. trong biệt thự. Phương Thủy Y nhanh chân chạy trước, lấy chìa khóa ra mở cửa, cô không dám để Tôn Khuê Sơn đứng ở ngoài đợi Trương Trần mở cửa. Chưa biết chừng anh đã lăn ra ngủ như chết từ sớm rồi.

Phương Thủy Y mở to mắt nhìn Tôn Khuê Sơn vào trong nhà mình, sau đó cô cũng theo vào.

Trong nhà, trên bàn bày ra bốn món ăn. Trương Trần nghe thấy tiếng động, ánh mắt anh lướt qua Tôn Khuê Sơn, sau đó nhìn Phương Thủy Y và nói: “Chắc em đói rồi, mau ăn cơm đi!"

“Ăn cái đầu anh ấy!", Phương Thủy Y mắng thầm một câu. Cô không có gan để Tôn Khuê Sơn ở đây nhìn cô ăn cơm. Càng là người leo cao càng hiểu rõ được người đàn ông đang đứng trước mặt đây đáng sợ đến mức nào.

“Trương Trần, ông Tôn tới đây để tìm anh giúp đỡ, anh đừng có chọc giận người ta, nếu không anh chết chắc đấy!”, Phương Thủy Y tiến về phía trước, ghé sát tai Trương Trần dặn dò.

Sau đó cô quay người lại, cố gắng nở một nụ cười và nói: “A ha ha, ông Tôn, hai người từ từ nói chuyện, tôi lên tầng thay đồ chút!”

“Cậu Trương!", Phương Thủy Y vừa mới lên tầng, Tôn Khuê Sơn đã nóng lòng nhìn Trương Trần. Vương Hiển Chỉ nói với ông ta, chỉ cần Trương Trần chịu ra tay, bố của ông ta sẽ khỏe như vâm.

Ý chẳng phải là trên thế giới này chỉ có Trương Trần mới chữa được cho ông cụ Tôn sao? Hơn nữa, bây giờ bọn họ chỉ có thể tìm Trương Trần tới chữa trị nên ông chủ hô mưa gọi gió này không dám tỏ ra chút kiêu ngạo nào.

“Tôi đã biết mục đích ông tới đây rồi!", Trương Trần nói xong, rút trong túi quần ra một bức thư.

“Đưa cái này cho Vương Hiển Chỉ, trong đó có ghi rõ cách châm cứu, đủ để ông cụ Tôn tỉnh lại. Ngoài ra, rễ long tu được dùng làm thuốc dẫn ở trong đó, nếu có thể tìm được loại vừa mới được đào khỏi đất, còn tươi thì càng tốt".

Tôn Khuê Sơn ngẩn người. sau khi nhận lấy bức thư, ông ta nhìn Trương Trần rồi cúi gập người.

Ông ta chưa bao giờ nghĩ rắng chuyến đi này lại suôn sẻ đến vậy. Thậm chí Tôn Khuê Sơn còn chuẩn bị luôn cả phương án khi Trương Trần làm khó mình hay bắt mình chuộc lỗi nữa. Ông ta nghĩ đến mọi khả năng nhưng lại chẳng ngờ tới chỉ cần nói ba câu là Trương Trần đã chỉ cách chữa trị cho mình rồi.

Anh vốn dĩ có thể làm khó nhà họ Tôn, hoặc nói thẳng ra trong một khoảng thời gian ngắn họ chẳng thể tìm được. người thứ hai chữa khỏi bệnh cho ông cụ Tôn.

“Cậu Trương, có lẽ nhà họ Phương và cả thằng em kia của tôi mù hết rồi, mong cậu đừng để bụng. Tôi biết tiền không nói lên được gì nhưng đây là tấm lòng của tôi!"

Tôn Khuê Sơn rút ra một chiếc thẻ màu vàng kim, đặt trước mặt Trương Trần: “Ơn huệ này, tấm lòng này, Tôn Khuê Sơn tôi khắc ghi trong lòng!"

“Ghi nhớ cái con khỉ! Nếu không phải Vương Hiển Chi mở lời, tôi cũng không hơi đâu mà quan tâm đến chuyện này!”, Trương Trần trợn mắt, có điều câu nói này chỉ là anh nghĩ trong lòng. Ngoài ra anh cũng không để tâm đến chuyện Tôn Khuê Minh làm khó mình.

“Ông chủ Tôn, cậu Trương, người của nhà họ Phương tới rồi. Chúng ta...”, A Báo liếc nhìn tình hình ở ngoài cửa sổ, sau đó vội vã đi tới thông báo.

“Tôi không muốn có người làm phiền!", Trương Trần bình thản nói. A Báo lập tức gật đầu. Hắn không ngốc, biết rõ ai mới là người làm chủ ở đây, nhanh chóng lấy tai nghe. ra nhỏ giọng nói vài câu.

Bên ngoài, bà cụ Phương và bốn đứa con của bà ta đều bị vệ sĩ của nhà họ Tôn cản lại.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận