Lọc Truyện

Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần

Gió thu lướt qua cuốn theo lá rụng trên đất, ánh nắng sáng sớm nhẹ nhàng chiếu nghiêng, trải khäp cả Hoài Bắc.

Nếu Phương Thủy Y đã quyết định thay mình, Trương Trần cũng chuẩn bị đi làm vào ngày hôm nay.

“Cậu Trương, hôm qua bà cụ Phương bị ngất. Giờ người nhà họ Phương đã đi rồi, nếu như không còn chuyện gì thì chúng tôi xin quay về làm việc”.

Bên ngoài biệt thự, vệ sĩ của nhà họ Tôn thấy Trương Trần đi ra thì chạy lên chào hỏi. Cho dù trước kia, danh tiếng của Trương Trần tệ hại cỡ nào thì giờ đây họ đều đã nhận được lệnh là phải nghe theo Trương Trần.

Đội trưởng đội vệ sĩ kể sơ qua về chuyện đã xảy ra ngày. hôm qua, Trương Trần cười mỉa một tiếng. Bà cụ Phương. này đúng là nóng tính, nếu bà ta phải chịu đựng ấm ức và nhục nhã mà mình từng chịu thì sợ là hiện tại, trên mộ của bà ta đã có cỏ mọc cao ba thước rồi.

“Được, làm phiền mấy anh rồi!", Trương Trần gật đầu, đi tới chiếc xe rởm của mình rồi chui vào.

Muốn nói tới thứ duy nhất thuộc về anh thì e rằng chỉ có chiếc xe rởm không biết bao nhiêu năm tuổi này thôi!

Nhân Phong Đường, một cái thì không nổi tiếng nhưng khi hàng trăm hay hàng nghìn cái gộp lại thì có sức mạnh vô cùng đáng sợ.

Nhân Phong Đường được thành lập theo hình thức liên minh hợp tác. Hôm nay, nơi mà anh đến là Nhân Phong Đường ở đường Quảng Nhân năm ở phía nam của thành phố Hoài Bắc.

Số người tới đây khá nhiều, nơi này cách bệnh viện thành phố khá xa, người quản lý là bạn của Phương Thủy Y, Trương Trần chỉ biết đối phương tên là Chu Viên Viên.

“Anh là Trương Trần à, tôi là bạn của Thủy Y!”

Trương Trần mới vừa bước vào, đang quan sát những dược liệu được đặt dựa vào bức tường thì một giọng nói nhẹ nhàng vang lên. Anh quay đầu lại nhìn thì thấy một cô gái cực kỳ xinh đẹp, nóng bỏng đứng đó, cất tiếng chào hỏi mình.

Một mùi hương hoa hồng xộc vào mũi, tạm thời át hết mùi bên trong Nhân Phong Đường đi.

Trương Trần gật đầu, có lẽ đây là Chu Viên Viên.

“Tôi nghe Thủy Y nói anh là tên gà mờ, vậy anh cũng biết một vài dược liệu cơ bản nhỉ?”, Chu Viên Viên hỏi.

Trương Trần gật đầu lần nữa, không nói gì thêm.

“Tốt lắm, anh quản lý dược liệu đi, bốc thuốc theo toa cho người bệnh và sắp xếp lại cho gọn gàng. Tiền lương hàng ngày là 100 tệ, còn vấn đề gì không?”, Chu Viên Viên hỏi.

"Không vấn đề gì!", Trương Trần nhún vai, mấy việc này dễ như ăn bún.

“Tốt lắm, bây giờ anh có thể vào làm luôn, không biết thì hỏi nhé, đây cũng không phải chuyện nhỏ đâu!”, Chu Viên Viên dặn dò một câu, sau đó đi ra khỏi Nhân Phong Đường. Anh có thể nhìn ra được là nơi này rất bận rộn, chỉ trong lúc anh và Chu Viên Viên nói mấy câu mà đã có thêm ba người bệnh tới.

Sau khi Chu Viên Viên rời khỏi đó, anh cũng bắt tay vào. việc sắp xếp lại dược liệu, tuy rằng dược liệu ở đây xếp lộn xôn, số lượng lại nhiều, nhưng Trương Trần đã quen tay, anh hoàn thành việc này rất nhanh.

Trương Trần buồn chán ngồi trên ghế, nói thẳng ra là anh là một người trông cửa.

Nhưng khi mông còn chưa kịp ngồi nóng thì bên ngoài có tiếng ồn ào hỗn loạn, ngay sau đó, một nam một nữ tiến vào.

Người đàn ông có sắc mặt hồng hào, dáng người hơi mập, người phụ nữ thì hai mät vô thần, mặt mày tái nhợt, rõ ràng người phụ nữ này đã bị bệnh.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen Hot. Vào google gõ: Metruyen Hot để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận