Lọc Truyện

Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần

Công việc rút châm không cần thủ pháp công phu gì nên Tiền Sinh Bình đứng ra làm giúp.

Lúc này, ánh mắt ông ấy nhìn Trương Trần tràn ngập sự sùng bái, đôi bàn tay hơi run lên vì kích động. Ông ấy quyết định rồi, cho dù hôm nay Trương Trần có bao nhiêu việc đi nữa, ông ấy cũng nhất định phải bám sát theo sau.

Ông ấy từng đọc qua hai cuốn sách cổ, biết loại châm pháp này được gọi là Cửu Chuyển Kim Châm. Đúng như tên gọi của nó, cấp cao nhất của châm pháp là chín chín tám mươi mốt châm, phân thành chín đợt châm cứu.

Cuốn sách cổ đó bị thiếu, chỉ giới thiệu bốn chuyển đầu tiên. Nhưng chỉ mới bốn chuyển này đã có thể tranh giành mạng người với Diêm Vương được rồi. Nếu như ông ấy không nhìn lầm, châm pháp mà Trương Trần vừa thể hiện chắc đến tám chín phần là Cửu Chuyển Kim Châm!

Khi kim châm được rút ra, Tê Hiểu Thiến cảm thấy cơ thể rất nhẹ nhõm. Cô ấy thử hoạt động cánh tay một chút, lập tức vui vẻ mỉm cười.

“Mình, mình có thể cử động rồi. Anh, bố, con cử động được rồi!"

“Ừ, con khỏe rồi, con không sao rồi..”, TẾ Đương Quốc và anh Long kích động đến mức giọng nói lạc cả đi.

“Cậu Trương, ơn huệ lớn này, chỉ cần cậu mở lời, cái mạng này của Tê Long sẽ là của cậu!", Tê Long nằm tay giống trong giang hồ để nói chuyện.

“Không sao”, Trương Trần đáp: “Thêm vài lần nữa, cô ấy có thể bình phục lại như cũ. Được rồi, anh mau đi xem thuốc đã xong chưa”.

“Ừ, được!”

“Ha ha, cậu nhóc Trương....à không, chú em Trương, nếu đã giải quyết xong mọi chuyện, chúng ta ra ngoài ngồi một lát được chứ? Chỗ này không được rộng lại có chút ngột ngạt”,

Tiền Sinh Bình tiến tới tóm lấy Trương Trần, sau đó ông ấy cười mãi không ngừng.

“Vậy, vậy là xong rồi?”, Chu Viên Viên đứng một bên ngơ ngác.

“Không phải anh là gà mờ sao?”, Chu Viên Viên cảm giác như mình bị lừa dối, rõ ràng nói là gà mờ nhưng ai gặp kiểu gà mờ này bao giờ chứ?

“Tôi đúng là gà mờ, chưa được đào tạo y khoa chính thức bao giờ, cũng không có giấy chứng nhận như cô nói”, Trương Trần đáp.

“Được rồi, nói lắm với cô ấy làm gì, chúng ta ra ngoài nói chuyện!”, Tiền Sinh Bình đứng chẳn trước mặt Chu Viên Viên, kéo Trương Trần rời khỏi Nhân Phong Đường, ra ngoài ngồi trên bậc thang.

Trong một trang viên ở thành phố Hoài Bắc, nơi đây được phủ kín bởi cỏ non. Sân sau có bốn lối vào, hoa cỏ cây lá, ao. hồ, đài phun nước, cái gì cần đều có cả, phải có vài chục. người đang đi tới đi lui làm việc.

Trang viên này thuộc về nhà họ Triệu.

Triệu Ngọc Sinh ngồi trên ghế mây, liên tục cười lạnh. Lần trước hắn mất hết mặt mũi ở nhà họ Tôn. Hắn không ngờ rằng Trương Trần còn có tay nghề đó, đến cả Vương Hiển Chi cũng phải khách sáo với Trương Trần.

Càng đáng ghét hơn là nghe nói sau khi ông cụ Tôn dùng đơn thuốc của Trương Trần thì đã bình phục lại, bây giờ có thể xuống giường đi lại rồi.

Mấy ngày qua hản luôn ngồi nghĩ cách để đối phó với Trương Trần nhưng lại chẳng tìm ra được cách tốt nhất. Dù sao nhà họ Triệu cũng khác nhà họ Tôn, có cả danh tiếng lớn trong giới giang hồ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận