Lọc Truyện

Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần

“Tôi biết rồi, tôi đi nói với mẹ một tiếng!", Phương Thủy Y buồn bã gật đầu, hy vọng bà cụ Phương không làm quá tay, nếu không đống hợp đồng kia ký rồi, đến lúc vỡ lở ra lại phải căn răng chịu đựng.

Trong phòng khách nhà họ Phương, Trương Quốc Hồng đã đến nơi, hai mắt của bà ta có thâm quầng, chắc chắn đã chạy suốt đêm tới đây.

Bà cụ Phương và bốn người con trai của bà ta đều vây lấy Trương Quốc Hồng khiến bà ta cảm thấy rất được chào đón. Từ trước tới nay, trong bốn đứa con của nhà họ Phương, nhà của bà ta luôn bị hät hủi nhất, nếu không cũng. chẳng đến mức Phương Thiên Bàng bị đưa ra nước ngoài.

Lúc này, tình hình thay đổi hẳn, bọn họ cần Trương Quốc Hồng tác động đến đứa con rể Trương Trần của bà ta.

“Thăng tư, ngẩn người ra đó làm gì, còn không mau đi rót cho chị dâu cốc nước!”, bà cụ Phương nhìn cậu con út của mình và nói.

“Mẹ, con không saol", Trương Quốc Hồng nói, nhưng ánh mắt đắc ý của bà ta không hề che giấu.

Phương Thiên Quang thấy thế thì thở dài một hơi, đây đúng là mỗi thời mỗi khác mà. Bọn họ phải cầu cạnh tên vô dụng Trương Trần, bây giờ còn phải đối xử tử tế với Trương Quốc Hồng. Thật không rõ chú ba nhà ông ta may hay không may nữa.

Lúc này, bỗng điện thoại của Trương Quốc Hồng vang lên, giọng nói của Phương Thủy Y truyền tới.

“Con gái?”

“Mẹ, Trương Trần phải đi làm, anh ấy không tới đó đâu, không có thời gian”, Phương Thủy Y nói.

“Cậu ta muốn làm loạn sao?”, Trương Quốc Hồng đập bàn thật mạnh rồi đứng bật người dậy, toàn bộ khuôn viên nhà họ Phương đều có thể nghe rõ tiếng của bà ta.

“Tu tu tu!”

Vậy nhưng, đáp lại bà ta chỉ là tiếng tu tu của điện thoại.

 

“Chị dâu, chuyện gì thế?”, Phương Thiên Dương bưng cốc trà nóng đi tới và hỏi.

Những người khác cũng đưa mắt nhìn Trương Quốc Hồng.

“Thăng oắt con kia không tới, nó đi làm!”,  Trương Quốc Hồng đỏ mặt tía tai nói.

Thịch!

Nghe thấy câu nói này, bà cụ Phương cảm thấy ngực: mình rất khó chịu. Bà ta vội vã tiến về phía trước, tóm lấy vai Trương Hồng: “Trương Hồng, con là mẹ vợ của cậu ta mà, cậu ta không thể để mặc vậy chứ, con đi tìm cậu ta xem!”

Bốn anh em nhà Phương Thiên Thành cũng mắt chữ A. mồm chữ O. Nếu Trương Trần không ra mặt, nhà họ Phương. chắc chắn gánh không nổi.

“Hôm qua mẹ đã ký bao nhiêu bản hợp đồng thế?”, Phương Thiên Thành hỏi.

“Tổng cộng là năm bản, trong phòng còn ba bản chưa ký”, Phương Thiên Quang nhanh miệng đáp.

Hai người nhìn nhau cũng có thể hiểu được ý đối phương, đó chính là Trương Trần bắt buộc phải tới. Nếu anh không đến, rất có thể nhà họ Phương phải đối mặt với tai họa một lần nữa.

“Em dâu..."

“Em dâu...”

Hai người đi về phía trước, bọn họ năm trong tay nhiều cổ phần nhà họ Phương nhất, bọn họ không thể để chuyện này xảy ra được.

“Em dâu, trước nay ở trong nhà, em nói sao là vậy, đó là sự uy quyền, em nhất định làm được mà!”

“Em dâu, tên Trương Trần kia không biết nể mặt em, em là mẹ vợ của nó, thăng ranh đó đúng là không hiểu biết phép tắc gì cả. Em phải dạy dỗ nó tử tế, bọn anh trông cậy vào em đớ".

Trương Quốc Hồng nghe được mấy lời nói ngon ngọt như muốn tung bà ta lên tận trời xanh của mọi người, phía bà cụ còn trực tiếp giao cho bà ta một chức vụ tốt mà chẳng thèm mở cuộc họp.

Vốn dĩ Trương Quốc Hồng chẳng ưa gì Trương Trần, khó khăn lắm mới có cơ hội dùng tới tên vô dụng này, vậy mà anh lại dám làm bà ta mất mặt. Cộng thêm mấy lời nịnh nọt xung quanh, Trương Quốc Hồng lập tức đứng dậy, bực mình nói: “Tôi phải xem xem, thắng ranh đó có phải muốn làm loạn không. Tôi qua đó một chuyến!”

“Thiên Quang, con cũng đi cùng đi. Trương Trần ăn của chúng ta, uống của chúng ta, bây giờ muốn bỏ mặc chúng ta sao, đừng có mơ!", bà cụ cũng tức giận lên tiếng. Một thăng ranh con vắt mũi chưa sạch lại dám chọc bà ta tức giận.

Do đó, Trương Quốc Hồng và Phương Thiên Quang lập tức lái xe đi đến nhà Phương Thủy Y. Vừa đúng lúc gặp. Trương Trần và Phương Thủy Y đang chuẩn bị đi làm.

“Mẹ!", Phương Thủy Y hét lên.

“Đừng gọi tôi là mẹ, đến cả một thăng đàn ông cũng không nói được!”, Trương Quốc Hồng hừ lạnh một tiếng rồi đi tới trước mặt Trương Trần, nước miếng bắn lung tung nói: “Trương Trần, cậu giỏi quá rồi nhỉ, còn không thèm nghe lời tôi nữa?”

“Vậy bà muốn tôi làm thế nào?”, Trương Trần bình thản nhìn Trương Quốc Hồng.

“Bà nội gọi cậu đến nhà họ Phương, cậu không biết sao? Đi với tôi!”

“Không rảnh, tôi không đi. Nếu là vì chuyện dự án Thành Cổ, tôi đi rồi cũng vô dụng. Cái gì nên nói tôi đã nói hết rồi, bà hỏi Thủy Y đi!", Trương Trần vây vẫy tay.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận