Lọc Truyện

Tà Vương Song Hành! Nương Tử Đừng Hòng Trốn!



Có trò vui rồi...
Bọn chúng cẩn thận quan sát, thấy không có ai, liền đào một lỗ nhỏ trong phòng nàng, thấy có người đang nằm trên giường.

Bọn chúng liền bỏ một lượng lớn bột cây Cần Độc vào ống tre, âm mưu nó hòa vào không khí trong phòng.
Bọn chúng đang cười đắc ý thì thấy bóng dáng Dạ Nguyệt ở phía sau.

Đám lính đánh thuê chưa kịp bỏ thuốc vào phòng thì cả cơ thể đều bị một bàn tay vô hình bóp lấy, lơ lửng trên không.

Lọ độc dược vô tình rơi khỏi người chúng.
Dạ Nguyệt cẩn thận cầm lên:" Độc dược được chế từ cây Cần Độc?"

" Nó là thứ gì vậy?"- Hắc Khuyển nhìn nó mà linh tính không lành
Cây Cần Độc chỉ có quý tộc thời này mới sở hữu.

Một lượng nhỏ đủ để gϊếŧ người.

Cái chết sẽ đến ở dạng liệt, khi ngươi hoàn toàn tỉnh táo nhưng cơ thể ngươi không cử động được và cuối cùng hệ hô hấp sẽ dừng hoạt động.

Nó được coi là một loại vũ khí gϊếŧ người mà không để lại dấu vết!
" Kẻ nào lại ra tay độc ác như vậy?"
Ta cũng đang thắc mắc giống ngươi đây...
Kẻ muốn lấy mạng ta chỉ có hai bọn.

Một là Lư Văn Sâm và Trịnh Hỏa Điều.

Hai là Tư Trúc, Bùi Châu, Lan Anh...
" Mau khai! Kẻ nào cử các ngươi đến đây làm loạn?"
Một tên trong số chúng định khai thì bị tên khác ra ám hiệu ngăn lại.
Ha...
Vẫn còn ngoan cố?
Tay Dạ Nguyệt liền siết chặt lại.


Bàn tay vô hình đang túm lấy cổ bọn chúng cũng siết theo, khiến bọn chúng khó thở, gương mặt trắng bệch như sắp chết.
" Tôi khai, tôi khai..."
" Nói!"- Nàng thả lỏng tay ra.
" Là Trịnh Hỏa Điều đại nhân ra lệnh cho bọn tôi làm thế.

Bọn tôi thật sự..."- Hắn vừa nói vừa ho khụ.
Dạ Nguyệt búng tay, bọn chúng được thả ra, nằm lăn xuống đất.

Theo đường chỉ tay của nàng mà một lượng khí lạ bay ngang người bọn chúng, làm bọn chúng ngất đi.
" Không gϊếŧ luôn sao?"- Hắc Khuyển thắc mắc.

Nha đầu độc ác này lại nhân từ đến vậy?
" Cho chúng sống thêm vài ngày.

Ta muốn xem bọn Trịnh Hỏa Điều chối bằng cách nào!"- Nàng cười lạnh trong lòng.

Gương mặt thăng trầm đến đáng sợ.
Một lúc sau thì có đám lính đến bắt trói bọn chúng theo lệnh của nàng.

Giải vào nhà lao chờ sáng mai xét xử!

Dạ Nguyệt thu lọ độc dược vào không gian khác, quay về phòng:" Ta chẳng hiểu sao lại có linh cảm xấu..."
" Ngươi làm việc ác nhiều thế này mà cũng biết sợ sao?"- Hắc Khuyển cười lớn
" Ta không, chỉ là..."- Dạ Nguyệt cẩn thận mở cửa phòng.

Nàng thấy trên bàn là một bình trà kèm tờ giấy ghi chú:" Dạ Nguyệt cô nương, ta có chuẩn bị cho cô Trà Thiết Quan Âm, hi vọng cô sẽ thích.

Trương Tâm Luyến."
Trà Thiết Quan Âm là loại ô long xanh nổi tiếng với hương thơm như hoa và vị ngọt hậu thanh khiết.

Loại trà này còn được cho là "uống bảy nước còn dư hương".

Vừa ngửi được mùi thơm ngất ngây, nàng rót từ từ vào chén.
Mùi hương lan tỏa khắp cả căn phòng, cuốn khướu giác của nàng bay theo...
" Đúng là một người chu đáo---"- Dạ Nguyệt kê lên môi, nhâm nhi uống.
Haha, ả uống rồi!
Bây giờ chỉ còn chờ thuốc phát huy tác dụng...


Nhấn Mở Bình Luận