Lọc Truyện

Tại Sao Nam Chính Không Buông Tha Tôi

Viên viện trưởng đang xem báo cáo, bỗng nhận được điện thoại của Trương Vỹ:" thư ký Trương hảo"

" Viện trưởng Viên, viện nghiên cứu của ngài có người tên Lâm Tử An sao?"

Viên viện khó hiểu:" đúng là có a"

Trương Vỹ nói:“ông chủ chúng tôi rất coi trọng Lâm Tử An này, đặc biệt dặn dò cho cậu ta đến Trùng Khánh học tập thêm kinh nghiệm. Không biết ý của ngài như thế nào?”

Viên viện thầm mắng, cái gì mà học tập kinh nghiệm chứ, rõ ràng là Sở Viêm muốn chuyển cậu ta đi chỗ khác a. Ông cũng bất lực dù sao người ta là nhà đầu tư lớn:" tôi sẽ sắp xếp"

" Làm phiền ông rồi,viện trưởng "

" không phiền không phiền". Ông than phiền được sao. Hazzz thằng nhóc Tử An này cũng rất khá, chỉ trách nó thích người không nên thích a. Đúng là mệt chết ông





Trương Vỹ sau khi hoàn thành nhiệm vụ sếp giao liền báo cáo với anh:" sếp, đã chuyển lời cho Viên viện rồi"

Sở Viêm ừm xem như đáp lời anh.

Trương Vỹ cảm thấy Lâm Tử An thật xui xẻo. Sao lại ngưỡng mộ bà chủ của anh đúng là tuổi trẻ mà. Ông chủ cũng là bình giấm lớn nên tránh xa

Sở Viêm cúp máy, chuyển cậu ta đi là hiển nhiên, dám ve vãn vợ anh. Hông có cửa đâu, cửa sổ cũng không có

Sở Viêm nhìn người con gái ngủ say quên cả trời đất bên cạnh, nhéo mũi cô, lại hôn lên trán một cái, ôm cô vào lòng

Hơn tháng nay, anh ngủ một mình liền không quen a. Nhớ cô chết đi được. Diệp Tử Yên, anh thật sự dính độc của em rồi, cả đời này em phải chịu trách nhiệm với anh.

Sáng hôm sau Diệp Tử Yên tỉnh giấc liền thấy anh. hai người họ ngủ chung thành thói quen rồi a. Thấy anh mở mắt:" Sở Viêm chào buổi sáng"

“chào buổi sáng, hôm nay em muốn làm gì!”

Diệp Tử Yên nói:“cũng 2 tháng rồi chưa về nhà, hôm nay em trở về trước, lần sau lại đi chơi với anh được không?”



Sở Viêm nhìn cô:" anh đi với em về nhà"

Diệp Tử Yên im lặng, không phải cô không muốn đưa anh về, nhưng bây giờ không phải quá sớm sao. Cô cũng không biết nói sao với ba mẹ a. nói chung chưa chuẩn bị tâm lý:" Không được, Không được"

Lời vừa thốt ra, Diệp Tử Yên liền cảm thấy không khí đông lại. Sở Viêm đứng dậy, bước vào nhà vệ sinh

Diệp Tử Yên thở dài. Anh ấy giận rồi. Cô còn chưa nói với ba mẹ sao có thể dắt về a. theo chân anh vào nhà vệ sinh:" Sở Viêm, chờ em nói với ba mẹ nhất định sẽ đưa anh về được không?"

Sở Viêm hừ lạnh:" đối với em anh chỉ là thiếp thất thôi đúng không?"

( Anh trai coi phim cổ trang quá 180 phút rồi đó)

Anh không muốn ép buộc cô, nhưng mà tốt nhất là ôm vợ về nhà trước a

Diệp Tử Yên dở khóc dở cười:" có phải em nên nạp thêm chính thức nữa không"

“Em dám?”

" Không dám nha, em về nhà trước sau lại giới thiệu anh với bố mẹ, dù sao em cũng chẳng biết nói sao?"

Sở Viêm hơi không vui nhưng cũng đồng ý:" Được. Nhưng vị trí chính thức sau này là của anh, không thể nạp thêm, biết không?"

Diệp Tử Yên cười:" Anh soái như vậy, em không nỡ bỏ"

" Thật dẻo miệng" Sở Viêm lại hôn cô.Diệp Tử Yên bị hôn đến mềm cả chân nếu anh không đỡ cô đã té mất rồi

“Sở Viêm em còn chưa đánh răng a”

“anh không chê em. Yên tâm”. Lại hôn, anh không chê nhưng cô chê chính mình a

Diệp Tử Yên lại bị anh hôn đến hết dưỡng khí, trách anh:" tên đáng ghét nhà anh, không thể nhẹ nhàng một chút sao"

Sở Viêm đánh giá cô:" Đã hôn nhiều lần như vậy sao em lại không có tiến bộ a. Là do anh dạy không tốt sao. Lại đến tập một lần nữa".
Nhấn Mở Bình Luận